ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 171

Dương Phàm cho rằng thứ đáng sợ nhất trên mặt Nick không phải là

mắt của hắn, mà là răng. Cô nhìn kỹ hàm răng hắn, nó đáng sợ giống như
răng cá mập, còn có đầu lưỡi của hắn, giống như cô đoán, đầu lưỡi có một
lớp lông trắng rất nhỏ.

Đầu lưỡi của con người hình dẹt, đầu lưỡi của hắn to và dài linh hoạt.

Dương Phàm nhìn qua đầu lưỡi và hàm răng của hắn xong rồi liền biết

được lý do tại sao người Nick không có cách nói chuyện giống con người.
Cô cũng chỉ có thể từ bỏ chuyện dạy hắn nói chuyện.

Lúc cô nắm chặt lấy đầu của hắn nhìn tới nhìn lui, hắn vẫn giữ yên lặng,

phối hợp há mồm vươn đầu lưỡi. Nghiên cứu thỏa thích xong, cô lấy một
quả dại nhét vào trong miệng của hắn làm phần thưởng, mặc dù quả dại là
do hắn tìm về cho cô.

Nick ngoan ngoãn ăn, sau đó cầm một quả khác đút cho cô. Đút cho

nhau ăn trải qua thời gian dài đã trở thành một trò chơi của bọn họ.

Thời gian sau, Nick và Dương Phàm tiếp tục gấp rút lên đường.

Bởi vì cô sợ phơi nắng, cho nên hắn đổi thành đi ban đêm, ban ngày tìm

một chỗ ẩn núp nghỉ ngơi. Lúc trước, khi mùa đông đến, bọn họ ngày đêm
chạy tới núi đá đen, còn bây giờ thì tốn nhiều thời gian hơn. Nhưng hắn
tuyệt không quan tâm, cô cũng cảm thấy nếu hắn cho rằng không sao thì
chẳng có cái gì là vấn đề.

Dù sao bây giờ không phải chờ qua mùa đông, nếu mùa xuân tới, thức

ăn sẽ càng ngày càng phong phú. Chỉ cần thiên địch không đột nhiên xuất
hiện, khi nào bọn họ chạy về đến đồi cũng được.

Hơn nữa, Dương Phàm cho rằng, trong khoảng không gian này, trừ con

chim đại sí tập kích người Nick ở sơn động trong mùa đông thì không có
thiên địch của người Nick. Con chim đại Sí đó có khi cũng đã bay đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.