ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 191

Cô phát hiện Nick không có khẩu vị. Thức ăn hắn đưa cho cô: cây,

hành, hoa, lá, bên trong mùi vị gì cũng có. Có đắng, có cay, không có mùi
vị gì cả cũng có, đa phần đều là ngọt.

Cô không biết trên đầu lưỡi của hắn có nụ vị giác hay không, bởi vì có

nhiều lúc hắn đưa đồ cho cô ăn. Cô tin tưởng ăn, không ăn được sẽ phun ra.
Sau đó hắn không cho cô loại đó nữa, có thể bởi vì cô ăn không nổi.

Nhưng Dương Phàm cho rằng những thứ hắn cho cô đều có lợi cho thân

thể, sau này cô lại cố gắng ép chính mình ăn hết, còn có thể mang về phơi
nắng cất giữ.

Cô không biết bọn chúng có thể dùng vào việc gì, cũng không có cách

nào thử nghiệm, nhưng kể từ khi đến thế giới này, trừ lần xuống núi đá đen
bị cháy nắng đến lột da thì cô chưa từng ngã bệnh.

Cô cho rằng nguyên nhân rất lớn là nhờ thức ăn hắn cho cô ăn. Nơi này

không ai có thể giúp cô xem bệnh, cũng không có dược vật, cô chỉ có thể
dựa vào bản thân mình, cố gắng không để ngã bệnh.

Có một loại rau nhìn giống cải trắng, có rất nhiều lá, vị lại rất đắng. Lúc

đầu, căn bản là cô nuốt cũng nuốt không nổi. Loại này mọc ở một khoảng
đồi nho nhỏ trong rừng rậm rạp, nhiều đến khủng khiếp. Cô thấy những
loài động vật nhỏ khác ăn, ngay cả Nick cũng ăn nó, cô cho rằng nó nhất
định có thể ăn.

Cô ép chính mình ăn nó, ăn sống nấu chín đều thử qua. Vị đắng một

chút cũng không giảm. Nhưng cô thấy nếu cô cố ăn, loại cây mọc đầy đồi
này cũng có thể trữ, cô có thể ăn thời gian rất lâu. Cô vẫn muốn tìm ra
nhiều quả dại hoặc thức ăn có thể ăn, loại thức ăn này cô không thể bỏ qua.

Kiên trì ăn nửa tháng, cô cảm thấy mình đã có thể mặt không đổi sắc ăn

xong toàn bộ một gốc cây rồi, sau đó cô liền mang theo Nick đi hái loại rau
dại này về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.