ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 199

Bãi cỏ trên sườn núi bị mặt trời chiếu nóng, cô nằm ở trên không ngừng

chảy mồ hôi, dường như chỉ có một tầng lá phủ từ đầu đến chân cô ngăn
cách cô với ánh mặt trời rừng rực. Cô bị mặt trời đốt nóng mất nước, không
thể làm gì khác là không ngừng đưa tay hái quả dại bên cạnh ăn.

Chờ đến khi trời gần mưa, hắn liền ôm cô vào. Bên ngoài có một tảng

đá lớn moi hết ruột cô làm để trữ nước, mỗi lần trời mưa có thể lấy không ít
nước mưa.

Mưa tới cũng nhanh đi cũng nhanh, chờ mây tan hắn lại đem cô ra ngoài

tiếp tục phơi nắng.

Hôm nay hắn không đi săn, chỉ hai lần đi ra ngoài hái quả dại cùng lá

cây cho cô.

Đến tối, Dương Phàm đã cảm thấy tốt hơn nhiều.

Cả ngày Nick không ăn gì, còn đi hái đống cỏ dây mới, làm một cái

nệm cỏ mới bỏ vào trong hang đá. Nệm cỏ mới chẳng những tản ra mùi
thơm ngát, còn có hơi nóng, nằm ở trên rất thoải mái.

Buổi tối, lúc cô cảm thấy cả người nóng rần lên, luôn thích ôm lấy hắn

lành lạnh bên cạnh, đem tay chân mở ra dính lên người của hắn. Cảm thấy
hắn bắt đầu trở nên nóng rồi liền mơ mơ màng màng lật người hắn lại, tiếp
tục ôm hắn lành lạnh bên kia.

Buổi sáng, cô phát hiện mình đang ôm cái đuôi của hắn. Cái đuôi này to

dài mạnh mẽ đến cỡ nào, cô đã từng thấy qua hắn dùng đuôi quất ngã một
con trâu trán rộng đang chạy trốn, cuối cùng con vật bốn vó kia trở thành
thức ăn của bọn họ.

Bây giờ cái đuôi này cứ ngoan ngoãn như vậy bị cô ôm vào ngực. Cô

vừa ôm vừa ngại nó không đủ mềm mại, không ngừng đổi tư thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.