ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 370

Thẳng đến tối, người Nick bắt đầu dùng cơm nước xong xuôi nghỉ ngơi

cô vẫn chưa làm xong ròng rọc, nước mang dưới chân núi lên được hai áo
da, hẳn là đủ cho cô uống hai ngày.

Trong sơn động đen như mực, cô vẫn còn đang suy nghĩ nên làm ròng

rọc thế nào thì bên kia, cái đuôi của Nick đã bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve lấy
chân của cô. Có thể là thấy nửa ngày cô vẫn không có phản ứng, hắn bắt
đầu kêu grù grù, tiếng kêu đột nhiên vang to bên tai lên làm cô sợ tới mức
giật mình.

"Nick?" Cô vội vàng hỏi hắn.

Tiếng grù grù của hắn lộ ra vẻ uất ức, trong đêm tối cô sờ từ ngực hắn

tới cổ hắn, sờ lên mặt, sau đó ôm lấy mặt hôn một cái, đụng phải mũi của
hắn, răng đau nhói.

Sau đó hắn lại dùng lực như vậy đụng lại cô, nói không chừng còn lớn

hơn?

Dương Phàm bị hắn đụng, răng cửa có chút lung lay. Cô lập tức ôm thật

chặt cổ của hắn, chôn mặt vào hốc cổ hắn, sợ hắn ‘ hôn ’ lần nữa, răng cô
coi như xong.

Hai người bọn họ dịu dàng cọ sát lẫn nhau, chờ tiếng grù grù của Nick

trở nên thong thả, buông lỏng, cô lại tiếp tục suy nghĩ chuyện ròng rọc của
cô. Vật này không khó làm, chỉ là làm thế nào để cố định trên đất hoặc trên
tường đây? Hoặc là cứ trực tiếp làm trên tường? Nhưng cái đó không làm
lớn lắm, làm lên rồi. . . . . . móng vuốt của Nick không làm được thứ ‘ tinh
xảo ’ như vậy.

Dương Phàm tập trung suy nghĩ chuyện làm ròng rọc chuyển nước,

không chú ý từ nãy giờ Nick vẫn đang dùng tiếng grù grù ‘ nói chuyện ’ với
cô, đợi cô trả lời, tiếng grù grù của hắn dường như là vang lên bên tai cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.