ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 47

Cô thận trọng duy trì sự cân bằng này, ở trong đầu cô, giống như có ba

người. Một người muốn thần phục, muốn quên chuyện về nhà, muốn dứt
khoát ở lại chỗ này, không cần suy tư hoặc thống khổ nữa. Tiếp nhận tất cả
của hiện tại, vứt bỏ quá khứ là chuyện rất đơn giản, chỉ cần cô không xem
mình là người nữa.

Mà trái lại, có một người rất chán ghét tất cả của hiện tại, thù hận Nick,

thù hận thế giới này. Nó không ngừng lặp lại Nick sẽ tổn thương cô, vững
vàng khắc vào sâu trong nội tâm. Nó khát vọng hủy diệt tất cả mọi chuyện
trước mắt, giết Nick hoặc giết chính bản thân mình, cho dù chết mới có thể
giải thoát khỏi tất cả.

Người cuối cùng đứng ở bên ngoài, bàng quan nhìn hai người trước mặt

đánh nhau. Nó lý trí mà khách quan, có thể tránh tổn thương, thù hận cùng
dục vọng hủy diệt chính mình, chỉ dùng phương thức đơn giản nhất để suy
nghĩ —— đó chính là làm thế nào để tiếp tục sống.

Lúc nào Dương Phàm cũng nắm chặt người thứ ba không chịu buông ra.

Khi cô phát hiện mình sắp nghiêng về một phía nào đó hoặc là chuyện
trước mắt sắp làm cô mất đi lý tính thì cô luôn tự nói với mình, dùng
phương thức thứ ba để suy tính và đối mặt với tất cả mọi chuyện trước mắt.

Tựa như bây giờ, cô khắc chế bản thân mình không cần thét chói tai,

không cần chạy trốn, tránh việc kích thích Nick. Cô nhỏ giọng kêu tên của
hắn, sau đó cả người tứ chi nằm trên mặt đất.

"Nick, Nick, Nick. . . . . ." Lòng của cô đang cuồng loạn, ngón tay lạnh

như băng. Cô nắm chặt ngón tay của mình, nắm đến đốt ngón tay trắng
bệch, đầu ngón tay sắp rách cả ra.

"Nick, Nick. . . . . ." Cô ra lệnh cho bản thân mình không được nhắm

mắt lại, dùng khóe mắt chú ý nhất cử nhất động của Nick, đặc biệt là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.