Nhìn hắn có vẻ một chút cũng không phát hiện.
Lúc bò lên núi cô không có cách nào tính toán thời gian chính xác, bởi
vì cô sợ không cẩn thận ngủ quên trên lưng hắn sẽ bị té xuống. Cô cố gắng
giữ thanh tỉnh, kết quả chính là vẫn luôn nửa tỉnh nửa mê.
Nhưng cô đoán sơ sơ, bọn họ phải leo núi ít nhất hơn mười ngày mới
nhìn thấy mục tiêu của Nick.
Một hang động khổng lồ, ở trên sườn núi đá đen.
Bên ngoài, hai bên hang động chất đống đá to và đá vụn, cửa sơn động
có mấy trăm người giống y đúc Nick không ngừng đi ra đi vào, người
Nick!
Dương Phàm không thể khắc chế đứng trên lưng của hắn, mắt không đủ
để nhìn tất cả phía trước.
Đây là lần đầu tiên cô thấy nhiều người Nick như vậy.
Lúc cô đặt tên cho Nick, chỉ là nảy sinh ý tưởng, dù sao trên thế giới
này không thể nào chỉ có một Nick, nếu quả thật như vậy, cô sẽ may mắn
hơn nhiều. Nhưng ở đây thời gian dài như vậy cho tới nay cô đều không
thấy một quái vật nào khác cùng loại với Nick, cho nên cô đã sớm đem
người Nick vất sau ót.
Bây giờ, ngay trước mắt cô, mấy trăm người Nick, thậm chí nhiều hơn
đang không ngừng bận rộn.
"Trời ạ. . . . . ." Dương Phàm nhịn không được buông tiếng thở dài.
Hang động khổng lồ trước mắt chính là người Nick sử dụng móng vuốt
của bọn họ đào ra, giống như hang đá mà cô và Nick ở, đó là Nick vét sạch