ĐẠI MINH TINH VÀ THỢ SĂN ẢNH - Trang 152

Hứa Minh Ưu gật đầu, rút từ trong túi ra đưa cho Trình Tư.

Trình Tư chậm rãi giở từ trang cuối cùng lên, vừa giở vừa nói:

“Có một căn phòng...”

Tờ thứ ba có vẽ một căn phòng.

“...trong phòng có âm nhạc...”

Trên tờ thứ tư có ghi lại một loạt ký âm.

“...đợi đến khi sinh nhật, còn có bánh ga tô...”

Tờ đầu tiên anh đã chỉ ra thân phận thật của người cùng anh qua sinh

nhật.

“... Có điều, năm tệ tám nợ cậu, chắc phải góp cả đời rồi.”

Thậm chí còn tờ giấy nợ chưa trả ở trang thứ hai.

Quyển sổ dừng ở trang thứ năm, Trình Tư rút một cái bút, bắt đầu viết

gì đó vào phần giấy trắng dưới ánh sáng tối mờ, vừa viết vừa tiếp tục nói:
“Tôi muốn công bằng như thế này.”

Tờ thứ năm chỉ viết có hai cái tên: Trình Tư, Hứa Minh Ưu.

Hứa Minh Ưu sững ra.

Giọng Trình Tư vang lên bên tai: “Nếu tôi nói, tôi hy vọng đây là cuộc

sống sau này của chúng ta, cậu có bằng lòng không?”

Bằng lòng không?

Căn phòng, âm nhạc, bánh ga tô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.