ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 2 - Trang 289

vua Lê đi, lại ở khoảng Kinh Bắc, Hải Dương và Sơn Nam Thượng Hạ, chỗ
ở không có định sở, rồi lại lén vào trong núi Huyền Đinh chờ đợi tin tức
quân nước Thanh. Đến khi quân của Tôn Sĩ Nghị sang, các văn võ cựu thần
nhà Lê đều tự trốn tránh, không có một ai ra làm việc, vua Lê sai một mình
Trinh đi đón tiếp và đem trâu rượu khao quân, Sĩ Nghị hỏi về tình hình việc
nước, Trinh tùy việc đáp lại, người nước Thanh khen là rành mạch. Vua Lê
đã lấy lại được nước, bổ Trinh làm Tham tri chính sự, vừa làm được vài
tháng, quân nước Thanh bị thua, vua Lê lại chạy ước Thanh, Trinh đi theo
không kịp, trốn ẩn ở thôn quê, không chịu theo giặc. Gia Long năm thứ
nhất, đại binh đã lấy được Bắc Thành, xuống chiếu thu lục cựu thần nhà Lê,
Trinh cùng bọn Nguyễn Duy Hợp, Lê Duy Đàn, Lê Huy Trâm, Ngô Tiêm,
Nguyễn Đình Tú, Nguyễn Đường, Phạm Thích, Vũ Đình Tử và Nguyễn
Huy Thảng 10 người cùng bị triệu đến yết kiến ở hành tại, vua thung dung
cho ngồi, thăm hỏi, thưởng cho rất hậu, đều bổ cho làm quan, Trinh làm
Thị trung học sĩ, theo vua về kinh. Năm thứ 2, tang vua Lê từ Yên Kinh về,
triều đình bàn lấy Lê Duy Tự chủ trương việc tang, bộ Lễ viết thư báo cho
Thanh, lấy làm khó nói, hoặc có người nói vua Lê đã mất nước, nên viết
thẳng tên, Trinh nói: "Thánh triều đối đãi với nước đã mất nên theo đạo
hậu, xin vẫn để hiệu cũ, gọi là Lê Chiêu Thống để đối đãi với lễ là phải".
Vua khen phải.Trinh nhân tâu nói: "Thần là bề tôi trốn tránh của nhà Lê
trước, xin cho giải chức về Bắc, đến cửa quan đón tang". Vua cho là có
nghĩa, y lời xin ấy bèn sai nhân tiện hội lại khám xét việc đê ở Bắc Thành,
rồi triệu về Kinh. Năm thứ 6, sung làm Giám thí trường thi Sơn Tây; Năm
thứ 8, sung làm Chánh sứ sang nước Thanh mừng thọ, đến khi về cùng với
Nguyễn Văn Thành và Trần Hữu Kính làm bộ luật, Thành vốn trọng Trinh,
cho con là Thuyên thờ làm thầy. Năm thứ 12, thăng Hữu tham tri bộ Hình,
bỗng sung làm Giám thí trường thi Quảng Đức. Năm thú 15, con Thành là
Thuyên bị Nguyễn Trương Hiệu tố cáo về việc làm giặc, lấy thơ làm chứng,
Thuyên biện bác là vu cáo. Vua bảo thị thần rằng: "Thuyên không có lòng
làm giặc, sao thơ lại bội nghịch". Trinh nói: "Thơ ấy vốn là quê hẹp trái lẽ,
nhưng ở trong có câu: U cốc sinh hương thiên lý viễn, nghĩa là lan mọc ở
hang sâu mùi hương bay xa nghìn dặm, chữ "hương" nên làm đích chữ trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.