ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 4 - Trang 157

Gió xuân lừng huệ trạch.

Mưa ngọt khắp biên manh.

Quên đau đền nợ nước,

Thanh bạch cốt yêu dân,

Chiếu chăn mong phẳng lặng,

Sớm tối t lên tiên.

Năm thứ 6 (1853) vì đau mắt, chuẩn cho về nghỉ rồi chết ở nhà.

Lê Duy Trung

Tên tự là Hy Vĩnh, người huyện Thượng phúc tỉnh Hà Nội (Nay thuộc
huyện Thường Tín tỉnh Hà Tây). Minh Mạng năm thứ 19 (1838) đỗ tiến sĩ,
do Hàn lâm biên tu, cấp Tri phủ Vĩnh Tường, sau bổ Đốc học Thanh Hóa,
vì ốm xin về.

Duy Trung lúc nhỏ bố chết thờ mẹ có hiếu hạnh được tiếng với làng mạc;
làm quan thời liêm khiết yên dân, từ khi nhận học chức tới khi lui về dạy
học vui vẻ giảng bảo, ai nói đến đều khen là bậc tiên tiến, đường cư xử thời
nhã đạm. Khi chết thọ 69 tuổi.

Người cùng thời là Nguyễn Đình Dao và Phạm Gia Chuyên cùng đều điềm
đạm nhún nhường tỏ rõ chí khí, cốt chỉ bảo hậu học được tiến đạt. Đình
Dao hiệu là Nhận Trai, người huyện Thanh Trì, đỗ hương tiến làm đến thự
ở phủ Tiên Hưng, sau về dạy học, có quyển "Nhận trai văn tập" truyền bá ở
đời. Gia Chuyên người huyện Từ Liêm, đỗ tiến sĩ làm quan đến Tư nghiệp.
Còn Bạch Đông Ôn người huyện Kim Bảng đỗ tiến sĩ, làm quan lang trung,
về dưỡng bệnh rồi xin hưu trí. Điềm đạm không có mưu sinh, cả ngày chỉ
thích vui rượu, người cho là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.