ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 245

Bàn tay của Khúc Lưu Nhi rất đẹp, trắng nõn, thon dài, nhỏ xíu. Nàng

đặt tay vào trung tâm, tia sáng chói mắt hơn Đỗ Sấu Sấu nhiều. Nhưng tia
sáng cũng chỉ đi lên ngôi sao thứ ba thì bắt đầu chậm lại, tới ngôi sao thứ tư
thì dừng hẳn. Khúc Lưu Nhi tựa hồ rất hài lòng, khuôn mặt đỏ bừng đầy
kiều diễm. Dù sao lão Hoắc từng nói qua, đệ tử giỏi nhất của vũ viện này
cũng chỉ sáng ba ngôi sao mà thôi.

Đến lượt Tiểu Thất Đạo, An Tranh có chút khẩn trương, Tiểu Thất Đạo

thì thoải mái. Đỗ Sấu Sấu bế cậu bé lên, tay đặt vào trung tâm, một chùm
sáng chói mắt lóe lên.

Một viên, hai viên, ba viên, bốn viên, năm viên, sáu viên, bảy viên…

-Đúng là kỳ tài có một không hai.

An Tranh đột nhiên đi tới bế Tiểu Thất Đạo:

-Bảy ngôi sao, giỏi lắm.

Bởi vì có An Tranh và Đỗ Sấu Sấu che trước Cửu Tinh Đài, cho nên

những người khác không thấy tia sáng vẫn chưa dừng lại. Đỗ Sấu Sấu hơi
sửng sốt, không biết vì sao An Tranh lại ngăn cản Thiên Đạo Tông, nhưng
hắn biết An Tranh làm vậy khẳng định có lý do riêng của hắn, cho nên Đỗ
Sấu Sấu không vạch trần.

-An Tranh, sao ngươi không thử kiểm tra?

Khúc Lưu Nhi nhìn An Tranh, ánh mắt đầy chờ mong.

-Ta?

An Tranh cười cười:

-Ta thì thôi, ta đương nhiên là thiên tài rồi, ít nhất không kém hơn Tiểu

Thất Đạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.