ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 28

-Ừ, vậy ngươi đi đi, khi nào cảm thấy khỏe mạnh thì tới Đại Khấu

Đường tìm ta.

Nói xong câu này, Khấu Lục liền xoay người rời đi, lúc tới cửa thì dừng

lại, lấy một thỏi bạc vứt cho An Tranh:

-Mua ít thịt mà ăn.

An Tranh vươn tay tiếp lấy bạc, cười cười, chắp tay nói:

-Đa tạ Lục tiên sinh.

Không ai chú ý tới, đằng sau nụ cười của hắn là sự chán ghét cùng cực.

Từ trí nhớ của An Tranh, hắn biết được cách sinh tồn của nơi này. Nơi này
là thành Huyễn Thế Trường Cư, là nơi mà tội ác được biểu hiện rõ ràng
nhất, không hề che lấp. Nếu muốn sống sót ở nơi này, nhất định phải khiến
người khác chấp nhận mình, đợi sau khi thực lực cường đại, thì rời khỏi
đây.

Tuy hoàn cảnh nơi này thật khiến người ta buồn nôn, nhưng tạm thời là

an toàn.

An Tranh xác định, ở đây ngay cả một người tu chân Tiểu Mãn Cảnh

cũng không có, cho nên không ai phát hiện ra sự bất thường của hắn. Linh
hồn của hắn vô cùng cường đại, cho nên mới chạy thoát khỏi mười cao thủ
Đại Mãn Cảnh vây công. Tuy nhiên hậu quả cũng rất thảm thiết. Đối
phương khá là giảo hoạt hung ác, trong mười cao thủ Đại Mãn Cảnh rõ
ràng ẩn dấu vài cường giả Tiểu Thiên Cảnh, đột nhiên đánh lén hắn, bằng
không hắn đã dễ dàng chạy trốn rồi.

Huyễn Thế Trường Cư là một nơi vắng vẻ, kẻ ác trong này là kẻ ác thấp

nhất trong số những kẻ ác. Những cường giả chân chính khinh thường ở
một nơi như vậy, cho nên An Tranh quyết định ở lại đây. Đã ở lại đây, thì
phải nhịn xuống sự chán ghét. Đầu tiên muốn hiểu được hoàn cảnh, sau đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.