ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 314

-Vì sao?

Lão Hoắc nói:

-Theo sách cổ ghi lại, cái ác độc của Huyết Bồi Châu này, hoàn toàn tới

từ hai chữ ‘Huyết bồi’. Một khi Huyết Bồi Châu nhận chủ, chủ nhân hoàn
toàn bị động, không thể không dùng máu của mình để tẩm bổ nó. Ngươi kể
lúc có được Huyết Bồi Châu, mấy viên ngọc tự động xuất hiện gai hút
máu…như vậy truyền thuyết tám chín phần là thật rồi. Huyết Bồi Châu cần
dùng máu tẩm bổ thường xuyên, cho nên người nào đeo nó sẽ bị hạt châu
không ngừng hút đi huyết mạch chi lực. Nếu người này không thể duy trì
thực lực cường đại, sớm muộn gì cũng bị Huyết Bồi Châu hút sạch máu,
cuối cùng trở thành thây khô.

An Tranh nghĩ tới vị tiền bối thây khô kia, trong lòng càng thêm trầm

trọng.

Lão Hoắc nói:

-Vừa rồi ta nói chỉ cần không phải người khác đưa cho ngươi là tốt, là vì

Huyết Bồi Châu này còn có một thuộc tính càng ác độc hơn. Chủ nhân
trước của Huyết Bồi Châu, nếu bị Huyết Bồi Châu hút cạn máu, trước khi
chết sẽ đưa ra lời nguyền rủa. Như vậy chủ nhân kế tiếp có được Huyết Bồi
Châu, không những phải dùng máu mình để tẩm bổ Huyết Bồi Châu, còn
phải tẩm bổ cả chủ nhân trước đó, hay chính là kẻ đã biến thành thây khô.

-Lúc thây khô có đủ máu của người mới, thây khô sẽ chậm rãi sống lại.

Đây là ma chú của Huyết Bồi Châu, nghe đồn là cấm thuật do người đứng
đầu địa ngục sáng tạo ra. Bất kể là ai, đeo Huyết Bồi Châu này vào, đều
không thể không tẩm bổ cho nó.

An Tranh như rơi xuống đáy vực, nhưng hắn không quá tin tưởng mình

bị người khác tính kế. Tuy nhiên thây khô kia thực sự quỷ dị, có lẽ đúng
như lời lão Hoắc nói, thây khô mượn mình để sống lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.