ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 315

Nhưng lúc trông thấy thây khô kia, vòng tay này không ở trên người của

ông ta. Hơn nữa, lúc đầu thây khô tặng cho hắn là một vòng cổ, chứ không
phải Huyết Bồi Châu. Chẳng lẽ, đây chỉ là trùng hợp?

An Tranh tự an ủi mình, nhưng lại phát hiện chuyện như vậy khó mà tự

an ủi được. Lão Hoắc không biết những chuyện mình đã trải qua, cho nên
không cần phải nói dối để lừa gạt mình. Lúc trước An Tranh là thủ tọa của
Minh Pháp Tư, kiến thức rộng rãi, nhưng sự hiểu biết về pháp khí hiển
nhiên kém hơn lão Hoắc, người đã ở Tinh Phẩm Lâu lâu năm. Mỗi người
đều có sở trưởng của mình, lúc trước sở trường của An Tranh là sự hung
hãn khiến người trong thiên hạ nghe mà mất mật. Còn lão Hoắc, sự am hiểu
về pháp khí của ông ta hiển nhiên không mấy người bằng.

-Từ nay về sau ngươi phải chú ý chút.

Lão Hoắc trầm mặc một lúc rồi nói:

-Nếu…nếu cảm thấy mình luôn rơi vào trạng thái thiếu máu, tinh thần

không phấn chấn, luôn cảm thấy mệt mỏi, thì ngươi nên sớm chuẩn bị.
Thực lực của Huyết Bồi Châu tăng lên theo tu vị của chủ nhân, nhưng nó
càng mạnh thì hấp thu máu càng nhiều. Nếu ngươi bị dính ma chú của chủ
nhân trước, vậy thì tốc độ mất máu của ngươi sẽ càng nhanh.

An Tranh cố gắng khiến mình bình tĩnh, hỏi một câu:

-Có cách nào giải quyết không?

Lão Hoắc nhìn An Tranh:

-Không có, cho dù ngươi chặt tay, ném Huyết Bồi Châu tới chân trời góc

bể, thì nó vẫn không ngừng hấp thu máu của ngươi, cho dù ngươi cách
Huyết Bồi Châu xa vạn dặm cũng vô dụng. Bởi vì giữa ngươi và nó đã có
một mối liên hệ kỳ bí về máu. Chỉ khi hút ngươi biến thành thây khô, ngươi
mới có thể mở ra ma chú, truyền lời nguyền rủa này cho người kế tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.