ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 363

Chu Mộc Sơn cười rộ lên:

-Do ngươi có chỗ dựa, cho nên ta không chấp nhặt với ngươi. Nếu đổi là

người khác, ta đã đánh tàn phế rồi. Nhưng ta cho ngươi biết, chớ có khiêu
khích địa vị của ta. Ở thư viện Huyễn Thế này, mọi thứ do ta định đoạt. Coi
như ngươi tự hiểu lấy mình, không dám khiêu chiến.

Trần Châu lắc đầu:

-Không phải, ta không muốn khiêu chiến ngươi, là vì ngươi không phải

đối thủ của ta, không đáng cho ta ra tay.

Chu Mộc Sơn lập tức biến sắc:

-Ngươi coi thường ta?

Trần Châu nói:

-Không phải xem thường hay không, mà là trình độ của ngươi không

đáng để ta chú ý. Nhưng nếu ngươi đại diện cho thư viện so tài với đám
người kia, vậy thì nó liền liên quan tới ta. Ngươi nhớ kỹ, ngươi có thể đấu
với bất kỳ ai, duy nhất không thể đấu với kẻ gọi là An Tranh. Hắn là của ta,
bất kỳ ai cũng không được động vào.

Chu Mộc Sơn giận quá hóa cười:

-Đồ nhãi ranh, đừng tưởng rằng có người chống lưng liền ăn nói bừa bãi.

Có khả năng là gia đình ngươi đã sụp đổ, nên ngươi mới chạy tới đây tị
nạn, có gì mà vênh váo. Lão tử đánh nhau với ai là chuyện của lão tử, liên
quan gì tới ngươi?

Trần Châu tiến về phía trước, Chu Mộc Sơn còn chưa kịp phản ứng, bả

vai của Trần Châu đã đụng vào ngực hắn. Chu Mộc Sơn cao hơn hắn cả
một cái đầu nhưng điều này chẳng có ý nghĩa gì. Dưới cú va chạm, Chu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.