ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 370

Nếu hắn đã hiểu rõ Trần Thất như lòng bàn tay, vì sao vẫn để cho Trần

Thất cướp đi mọi thứ của hắn.

An Tranh không hiểu, bởi vì việc này không hợp với lẽ thường. Có lẽ

việc này dính líu tới tông môn thần bí kia.

An Tranh đứng dậy sờ lên chìa khóa đeo ở cổ, hắn vô thức muốn tiến

vào Nghịch Thiên Ấn để luyện thể. Đi được vài bước thì mới nhớ ra trời
còn chưa tối. Hy vọng duy nhất của hắn chính là dựa vào luyện thể để chiến
thắng đối phương. Nhưng hắn biết rõ Trần Thất hận mình như thế nào. Lúc
so đấu, Trần Thất nhất định sẽ dùng mọi biện pháp để được đấu với mình.

Đang lúc An Tranh ngây người thì Lão Hoắc đột nhiên từ cửa phòng đi

ra.

-Sao vậy?

An Tranh hỏi.

Lão Hoắc không nói gì, ý bảo An Tranh về phòng. Tiến vào phòng, lão

Hoắc nói:

-Vừa rồi ngươi gặp ai đó à?

An Tranh:

-Chả lẽ lão không nhìn thấy?

Lão Hoắc:

-Không thấy gì cả, chỉ thấy ngươi lẩm bẩm.

Trong lòng An Tranh trầm xuống, sau đó kể lại chuyện, lão Hoắc nghe

xong, nhíu mày:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.