ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 100

Nhìn theo ánh nến, Cảnh Trường Phát thấy trên vách tường treo bức họa

thiếu nữ cao bốn thước, rộng hai thước.

Nữ tử trong bức họa có đôi lông mi lá liễu cong vút, miệng anh đào,

dáng người duyên dáng, mang theo e lệ, rất là xinh đẹp.

- Đó là con gái ta!

Đột nhiên truyền đến tiếng nói già nua.

Cảnh Trường Phát rời mắt khỏi bức họa, mới phát hiện bên phải đang

ngồi một bà lão , trên người mặc bộ đồ đen, tóc trắng, trước mặt người này
là một chiếc bàn cùng tượng phật.

- Con gái của ngươi?

Cảnh Trường Phát nghi ngờ hỏi, vì nhìn bà lão này rất lớn tuổi, lại nhìn

bức họa, tuổi tác cách nhau quá xa đi chứ.

Cháu gái còn tạm được.

- Nó đã chết nhiều năm.

Bà lão như đoán được Cảnh Trường Phát nghi ngờ.

Cảnh Trường Phát giật mình, sau đó cẩn thận để ý thì thấy trên bức họa

hai bên có hai câu phúng điếu.

Không ngờ bà lão đem tiểu viện bày trí thành linh đường.

Hơn nữa nhìn chung quanh thì linh đường này đã có rất nhiều năm rồi.

Cảnh Trường Phát giật mình hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là ai, tìm ta có việc gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.