ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 1012

vậy sẽ không phát sinh nữa.

Trong nhà có lương thực, vì phải trả, làm sao còn muốn đi mượn nữa?

Tiểu thiếu gia thiện lương hào phóng, mượn xong sau này có khả năng

không cần trả lại, một số người tinh minh sẽ không thể tránh khỏi trong
lòng dâng lên loại ý niệm này, vì vậy nên khi thu lợi tức, sẽ làm cho bọn họ
ngừng lại ý muốn có lương thực nhưng vẫn muốn mượn.

Ai cũng sẽ không ngốc đến nỗi làm chuyện điên rồ không có tiền, lại

muốn mượn, thành ra không công làm cho người ta có lời như vậy.

Nghe xong lời giải thích của Giang Long, Ngọc Sai bừng tỉnh ngộ.

Hóa ra trong đó còn có nhiều chuyện cần chú ý như vậy.

Bảo Bình thì hai mắt sáng lên, càng thêm khâm phục Tiểu thiếu gia nhà

mình.

Giang Long vươn tay, nhẹ nhàng xoa đầu hai nha hoàn bên cạnh mình.

Trên khuôn mặt đẹp của Ngọc Sai liền dâng lên khởi một mảnh đỏ ửng,

rất là ngượng ngùng; Bảo Bình thì lại giống như mèo con thoải mái nheo
nheo lại đôi mắt to đen lúng liếng, lộ ra vẻ mặt say mê.

Việc mua đồ ăn cho súc vật không được dừng lại, Giang Long để cho

Điền trang đầu tiếp tục.

Chuyện trong nông trang, giao cho Dương Cường và Trịnh Trì là tốt rồi.

Lại nói tới toàn bộ nông trang cùng lắm chỉ có chừng một trăm hộ tá điền

thôi, rất nhanh có thể thống kê được.

Ngoại trừ thống kê các nhà có lương thực ít hơn, Giang Long lại nghĩ tới

hoàn cảnh của nhà lão Quách trong nhà vách tường rất nhiều khe nứt, hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.