ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 1171

Thành Quốc Công khóe mắt giật giật, không hề tán thưởng Sài Thế Vinh

gan lớn và thông minh rồi.

Thà rằng lúc này đứng ở trước mặt mình, là một tiểu quỷ nhát gan.

- Ngươi thật không chịu buông tay sao?

Thành Quốc Công thấy rằng lời nói không có tác dụng, liền quát một

tiếng chói tai!

Sài Thế Vinh hai chân run lên, thiếu chút nữa ngồi bệt xuống đất, tuy

nhiên vẫn giữ vẻ mặt quật cường, không biết vì sao, sau khi bị hù một trận
không nhẹ, dũng khí bỗng nổi lên, chợt lớn tiếng nói lại:

- Có đại bá gia vài vị ca ca, cháu cả đời này nhất định không thể gặp lại

cơ hội mở mặt tốt như vậy!

- Ông nội, đổi lại là người, người có thể buông tay sao?

Thành Quốc Công nắm tay chặt thành hai quả đấm, trên mặt vẫn một

diện mạo tức giận, nhưng kỳ thật trong lòng đã mềm nhũn.

Dù sao trước mắt cũng là tôn tử của lão.

Thấy Sài Thế Vinh đang trợn mắt nhìn, Thành Quốc Công trong lòng

cảm thấy có chút chần chừ.

Xem ra lấy đại nghĩa gia tộc ra thuyết phục và cưỡng bức không quản

dụng.

Một lát sau, sắc mặt hơi trì hoãn, ôn hòa nói:

- Không bằng như vậy, cháu giật dây khiến Cảnh gia tiểu tử tiếp tục cùng

xưởng in của phủ hợp tác, ông nội sẽ tìm cho cháu một việc thích hợp khác,
và cam đoan tuyệt đối sẽ không quá kém, như thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.