ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 1234

Trong cơ thể, năng lượng theo đan điền lên phát ra những tiếng nổ nhỏ

như rang đậu, xương cốt toàn thân như được sinh ra lần nữa.

Một lần, hai lần, ba lần...

Đến khi năng lượng lưu chuyển lần thứ năm, trời cũng tối mịt, Giang

Long mới dần dừng luyện tập.

Đưa tay lên lau mồ hôi trên trán, Giang Long cười sảng khoái, thân thể

tật bệnh cuối cùng bắt đầu khôi phục.

Tuy rằng cơ thể hắn trước kia không phải là không có khí lực, hiện giờ

chỉ luyện tập trong thời gian ngắn, so với người thường thì mạnh hơn một
chút, nhưng hắn tin tưởng chỉ cần kiên trì bền bỉ thì mấy tháng sau hắn có
thể khôi phục được tài nghệ đỉnh cao như kiếp trước.

Lâm Nhã luôn đứng một bên xem, thấy Giang Long đứng nguyên tại

chỗ, mặt mũi hồng hào, khí bệnh như không cánh mà bay, cảm thấy cao
hứng lạ thường.

Đang định tiến lên thì hai bóng dáng mềm mại đã bổ nhào qua.

Hóa ra là Bảo Bình và Ngọc Sai đã trở về, đứng nhìn hồi lâu rồi.

- Tiểu thiếu gia.

Ngọc Sai lấy khăn tay giúp Giang Long lau mồ hôi đang không ngừng

chảy ra trên trán.

Bảo Bình nghiêng đầu cẩn thận xem xét Giang Long, nàng và Ngọc Sai

một lòng đều hướng về Giang Long, tự nhiên sẽ là người đầu tiên biết trên
người hắn có biến hóa gì:

- Tiểu thiếu gia, khí sắc ngài bây giờ tốt hơn nhiều rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.