ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 1235

- Ừ, về sau các cô không cần lo lắng ta buổi tối nhắm mắt, hôm sau

không mở ra được nữa rồi.

- Tiểu thiếu gia!

Ngọc Sai cảm thấy lời này không may, không ưng ý mà dậm chân.

Giang Long vội vàng giơ tay nhẹ nhàng ôm bả vai Ngọc Sai:

- Là ta sai, ta sẽ chịu phạt, chờ ăn xong cơm tối, ta sẽ kể cho các cô về

chuyện con sói xám và chú dê vui vẻ.

- Tốt!

Bảo Bình phấn khích nhảy lên.

Ngọc Sai lại trầm lặng nói:

- Ít nhất hai mảnh mới có thể.

- Ha ha!

Giang Long giờ phút này thấy khoan khoái cất tiếng cười to, âm thanh

trong đêm truyền đi rất xa, hắn vô cùng thân thiết nhéo nhéo lên cái mũi
nhỏ của Ngọc Sai trêu ghẹo:

- Được, nhưng từ khi nào mà Ngọc Sai nhà chúng ta dịu dàng động lòng

người lại nổi lòng tham thế này?

- Nào có.

Chóp mũi truyền đến cảm giác ấm áp, Ngọc Sai da mặt mỏng không chịu

được xấu hổ, ngượng ngùng cúi đầu.

Lâm Nhã chứng kiến toàn bộ, khuôn mặt tươi cười không thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.