ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 2282

- Sao lại nói vậy?

Giang Long giơ tay, ôm lấy bên hông mảnh khảnh của Đại Lệ Ti. Đại Lệ

Ti khá mẫn cảm, thân thể run rẩy, lập tức mềm nhũn dựa vào trước ngựa
hắn, đôi mắt đẹp hiện ra xuân ý, khẽ lẩm bẩm nói:

- Nếu ngươi thật sự chướng mắt với ta, chúng ta có thể tự ngủ đấy.

Lời nói vừa dứt, lại là một tiếng thở nhẹ, bởi vì đột nhiên Giang Long

xoay người, giơ tay bế nàng lên. Hai chân cách mặt đất, Đại Lệ Ti theo bản
năng quàng hai tay lên cổ hắn, một mùi hương cơ thể xử nữ lan vào xoang
mũi Giang Long.

- Ta đột nhiên nhớ đến một câu chuyện xưa, nàng có muốn nghe không?

Giang Long bước đến bên giường.

Đại Lệ Ti lớn mật, đôi môi đỏ thắm ghé sát vào tai hắn:

- Biết huynh có chuyện để kể rồi...mau kể đi.

Bên tai truyền đến một cảm giác ngứa ngáy làm hắn thầm giật mình.

- Một nam một nữ chung một phòng, màn đêm buông xuống nam tử liền

chiếm đoạt nữ tử, hôm sau, nữ tử khóc lóc, mắng nam tử là cầm thú.

Câu chuyện mới mẻ độc đáo, Đại Lệ Ti bằng tuổi này rồi chưa từng nghe

bao giờ, đã bị khơi gợi lên lòng hiếu kỳ.

Giang Long nói tiếp:

- Lại có một nam một nữ khác ở trong một phòng, nam tử là một người

đọc sách, tự xưng là đệ tử thánh nhân, màn đêm buông xuống có nén để
không thất lễ không nhìn, không nghe, không nói, không động, tới sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.