ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 2794

Tự nhiên không phải nói trên miệng, vì phục vụ dân chúng tạo phúc một

phương.

Có quyền lực, có thể cao hơn người khác.

Quyền lực lớn dần theo, địa vị cũng lên cao, Phan Văn Trường không lo

không mua được tiểu thiếp.

Và tích lũy đủ bạc, tin đồn thổi ra, thì đầy người nguyện ý đem con gái

bán cho ông ta.

Có tiền có quyền, tuổi cũng không phải là chuyện.

Nhìn thấy Phan Văn Trường bộ dáng tự tin đắc ý, Vệ Dũng, Triệu Bình,

còn có bọn người Hồ Bảo liền cảm thấy một trận khinh thường.

Đường đường chính bát phẩm giáo thụ trường học của huyện, thậm chí

ngay cả một người tiểu thiếp cũng không mua nổi!

Bọn họ mặc dù không có nạp thiếp, nhưng cũng không phải trong tay

không có tiền bạc.

Bành Hỉ thấy thế sau đó một hồi cũng không nói gì, lương bổng phải tồn

hơn mấy tháng, mới mua được tiểu thiếp, vậy có cái gì đẹp mà đắc ý?

Trong nhà y khoảng chừng năm phòng mỹ thiếp!

Có ba phòng là người khác nịnh bợ, muốn kéo quan hệ, chủ động đem

con gái đưa qua.

Còn có hai phòng còn lại là hồng bài kỹ viện, tiêu một số bạc đáng kể để

mua.

Phan Văn Trường dầu gì cũng là…Bành Hỉ cuối cùng chỉ có thể cho

rằng, Phan Văn Trường nghèo quá lâu rồi, thời gian ở quan trường không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.