- Thù này không báo uổng đã làm người!
Xả giận một hồi, Thường Khiêm rốt cục mới cảm thấy dễ chịu đi một
chút, nghiến răng nghiến lợi quát.
- Không sai!
Hứa Sinh tiến lên trước một bước đáp cùng.
Tần Thọ đảo mắt, đề nghị:
- Công tử, nếu không ngài hiện tại liền viết phong thư, gửi về kinh
thành?
Nhưng mà Thường Khiêm vẻ mặt tức giận nghe vậy, cũng đột nhiên
chần chừ.
Bởi vì trước khi đến, ông nội đã cẩn thận dặn dò, bảo y tận lực không
cần phát sinh xung đột với Giang Long.
Y mới vừa vặn đi tới huyện Linh Thông, liền kết oán thù với Giang
Long.
Nếu lập tức viết thư trở về, ông nội không thể không khiển trách y vài
câu.
Nhìn đến phản ứng của Thường Khiêm, ba người làm sao không biết,
biện pháp này không được.
- Vậy họ Cảnh không phải nói, không cho chúng ta nhúng tay sự vụ
trong huyện sao?
Vương Thành chịu đựng chân đau, oán hận nói:
- Vậy chúng ta liền càng không như ý của hắn!