ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 740

ở mẹ con các nàng, nhưng cũng không tới thăm.

Chỉ có điều Dương Hải Ba tuyệt đối không thể tưởng được, cô bé gái

năm đó thường xuyên được y ôm vào trong ngực vừa trắng vừa mềm, hôm
nay không ngờ vừa đen vừa gầy, vừa thấy cũng biết bị đói đã lâu!

Nếu không phải trí nhớ khắc sâu, y thiếu chút nữa đã không nhận ra.

- Không, không ai ức hiếp...

Lời phụ nhân còn chưa dứt, nước mắt đã chảy xuôi.

- Cô nói hươu nói vượn cái gì chứ?

Đột nhiên, một lão giả dùng gậy trong tay gõ thật mạnh xuống đất, tung

lên mấy khối bùn đất, tức giận mở miệng:

- Đám tá điền trong nông trang chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, quan hệ hòa

thuận, làm sao có thể sẽ có người ức hiếp mẹ con các nàng?

- Vậy tại sao các nàng lại gầy thành như vậy?

Dương Hải Ba chính trực theo bản năng nghiêng đầu rống hỏi.

Dương Hải Ba là quân sĩ chân chánh trải qua chiến trường, trên người

vốn đã mang theo cỗ sát khí nồng đậm dũng mảnh, lúc này tức giận mắt
đều đỏ ngầu, dường như ngay sau đó sẽ rút đao giết người, lão giả liền bị
dọa đến nín thở.

Lão phụ nhân đứng ở bên nàng lúc này cũng lên tiếng:

- Ruộng của các nàng cũng trồng trọt, nhưng lại chăm sóc không tốt hoa

mầu, dĩ nhiên phải đói bụng!

- Thối lắm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.