ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 95

Đứa trẻ mập được chiều hư, nhảy lên la hét.

Cảnh Trường Phát nghe thấy vội vàng tiến lên che miệng đứa cháu, sắc

mặt nghiêm túc, ít thấy:

- Không được la hét, nếu chẳng may bị người khác thấy thì nguy rồi!

Nhưng Cảnh Đồng Tiền được ông ta chiều quen rồi, đâu còn sợ ông ta?

Thân thể không ngừng giãy dụa trong lòng Cảnh Trường Phát.

- Được rồi tiểu tổ tông, cháu chờ một lát, ông nội nhất định cho cháu trở

thành chủ nhân nơi này!

Cảnh Trường Phát nghiến răng nói.

Lúc này Cảnh Đồng Tiền mới ngừng giãy dụa.

Bên cạnh hai người, còn có năm đứa trẻ chưa lớn, trong đó có hai đứa

quần áo sáng sủa, tương đối cao.

Tuy nhiên có chút kì lạ là, quần áo hai đứa trẻ tương đối rực rỡ, đứa trẻ

đứng bên trái da dẻ vừa trắng vừa mềm, giống như sinh ra trong gia đình
giàu có. Đứa trẻ đứng bên phải quần áo sáng sủa, có vẻ nhút nhát, thỉnh
thoảng lại để ý quần áo, gương mặt căng thẳng, có vẻ dè dặt.

Thỉnh thoảng xoay qua xoay lại.

Còn ba đứa trẻ còn lại khoảng bốn tuổi, khuôn mặt ngây thơ, căn bản

không hiểu Cảnh Trường Phát và đứa trẻ mập nói gì.

Tuy nhiên vì trước khi ra ngoài, người lớn đã dặn dò, nhất định phải

nghe lời Cảnh Trường Phát, hơn nữa Cảnh Trường Phát chỉ tươi cười với
cháu mình, rất ít để ý đến chúng, nên chúng không dám nghịch ngợm, chỉ
biết ngoan ngoãn đứng tại chỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.