ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP - Trang 1008

ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP

ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP

Ngọc Vãn Lâu

Ngọc Vãn Lâu

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Quyển 6

Quyển 6

Chương 12

Chương 12

Lưu Bang Phá Vây.

Lưu Bang Phá Vây.

Trương Cường lưu luyến thu hồi ánh mắt trên người Thích Cơ, lúc này

mới phát giác ánh mắt khác thường của mọi người chung quanh, không
khỏi cười gượng nói: “Trẫm mộ danh Thích phu nhân đã lâu, hôm nay thật
sự có chút không kìm lòng được, ha hả... Ha hả...”.

Lời nói này của hắn vốn là lời nói thật, đích thực là từ trong lòng, chỉ là

lúc này nói ra lại tăng thêm một lệnh mập mờ làm cho mọi người khó xử
không biết nên xử trí như thế nào.

Trương Cường nói xong lời này, mới phát giác ra sự mập mờ trong lời

nói của mình, trong lòng bất giác rất là hối hận mình đã tùy tiện lỡ lời, đang
khó xử, chỉ nghe trong đại sảnh phía trước bỗng nhiên truyền đến một tiếng
bước chân dồn dập, cuối cùng phá tan sự khó xử trong đại viện.

Vương Bôn và cấm vệ cuối cùng đều âm thầm thở dài một hơi, loại

không khí này thật là làm cho người ta khó chịu muốn chết.

Trương Cường cười gượng một tiếng, nhìn lại, chỉ thấy Hàn Hoán đầu

đổ đầy mồ hôi vội vàng đến, nhìn thấy Trương Cường, tiến lên quỳ trên
mặt đất, cẩn thận bẩm tấu nói: “Bệ hạ, bố cáo đã dán xong ở chung quanh
cửa thành, dân chúng đã đang trên đường trở về”.

Nói tới đây, nhìn thoáng qua sắc mặt âm trầm bất định của mọi người,

trong lòng nghi hoặc, cũng không nói thêm cái gì, đành phải tiếp tục cung
kính nói: “Bệ hạ, quan coi ngục Nhạn Môn tiền nhiệm cũng đã chạy về
trong thành, nô tài sợ bệ hạ có việc còn muốn hỏi thăm, cho nên cố ý lệnh
hắn ở ngoài cửa phủ hầu chỉ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.