ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP - Trang 1033

Nhìn Phùng Kiếp già nua rất nhiều, Trương Cường không khỏi thở dài

nói: “Thái úy có thể kiên trì tiến cung tới gặp trẫm, thật là làm trẫm không
ngờ tới, Thái úy trang thành với Đại Tần như thế, trẫm không biết nên nói
cái gì cho phải, chỉ có một điều Thái úy hãy yên tâm, chỉ cần giang sơn của
trẫm còn tồn tại, sẽ bào đảm Phùng thị ngươi an nhàn!”.

Phùng Kiếp lúc này, vừa mới làm xong lễ tang của huynh trường Phùng

Khứ Tật, còn phải xử lý sự vụ vô cùng bận rộn trong quân, đã mệt mỏi đến
mức không ăn nổi. Lúc này đứng ở trong điện, cảm thấy hai chân mềm
nhũn, sau khi ngồi xuống, trước mắt biến thành màu đen, lúc này nghe vậy
ngớ người, mới phản ứng lại, dường không tin vào hai tai của mình, chỉ
cảm thấy một hơi nóng thẳng đến não, nhất thời kích động không thể khống
chế được tâm trạng của mình, phủ phục ở trên mặt đất, liên tục dập đầu
khóc nói: “Đại ân của bệ hạ, cả nhà Phùng thị tan xương nát thịt cũng
không thể báo đáp, long ân như thế, Phùng thị không dám nhận!”.

Trương Cường thở dài một tiếng, tiến lên tự mình đỡ Phùng Kiếp từ trên

mặt đất đứng lên, gật đầu nói: “Thái úy không cần như thế, ba đòi nhà
Phùng thị trung thành và tận tâm với Đại Tần ta, lập được chiến công hiến
hách, một chút an nhàn nho nhỏ ấy thật sự không là gì, Thái úy đứng lên
đi”.

Phùng Kiếp lúc này cũng đã bình tĩnh lại, xoay người ngồi xuống tọa

tháp của mình, lúc này mới chắp tay nói: “Chuyện Bệ hạ bắc chinh Hung
Nô đã chuẩn bị đầy đủ, tuy rằng chiến sự quận Nhạn Môn kéo dài, nhưng
tuyệt sẽ không ảnh hưởng đến xuất phát của đại quân sau đầu xuân”.

Trương Cường gật gật đầu, xoay người trở lại ngự tháp ngồi xuống, nói

với Tiêu Hà: “Vụ án Lưu Bang, Thừa tướng xử trí như thế nào?”.

Tiêu Hà bởi vì vụ án Lưu Bang quan hệ trọng đại, hơn nữa Lỗ Nguyên ở

trong cung, lúc này nghe Trương Cường hỏi như vậy, không đoán được ý tứ
của Trương Cường, đành phải cẩn thận chắp tay nói: “Vụ án Lưu Bang, vi
thần đã giao cho đô úy điều tra, nếu tội danh thành lập, chỉ sợ là phải tru di
tam tộc, Lưu Bang dù sao vẫn là quốc thích, bệ hạ còn có thể đặc xá”.

Trương Cường nghe vậy trong lòng ráng động, nhớ tới hai tròng mắt vô

tội của Lưu Doanh, cũng không kìm lòng được nghĩ tới gáy ngọc trắng nõn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.