ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP - Trang 219

Hai người nghe thấy thế, bỗng nhiên nhìn thấy hoàng hậu ở bên cạnh

đang mỉm cười nhè nhẹ nhìn mình, trong lòng cả kinh, không dám trêu đùa
lung tung nữa.

Trương Cường thấy thế, quay lại nhìn hoàng hậu, đại khái chắc là do bị

không khí ám muội vừa rồi cảm nhiễm, cho nên ngọc dung tái nhợt đã hơi
hơi ửng hồng, đôi mắt sương mù mênh mang nhìn về phía Trương Cường,
khiến cho Trương Cường lại hơi rung lên, dục hỏa vừa mới áp chế lại bốc
lên không thể ngăn chặn.

Lấy lại bình tĩnh, Trương Cường nhìn hoàng hậu thật sâu, thấp giọng

cười nói: "Hoàng hậu, tối nay ngày tốt cảnh đẹp, trẫm đã từng nói, ngày
diệt trừ gian nịnh, đó cũng là lúc nàng và trẫm ôn lại lúc động phòng.
Hoàng hậu theo trẫm tới tẩm điện thôi, không nên bỏ lỡ ngày lành một khắc
đáng giá ngàn vàng."

Hoàng hậu khẽ run lên, muốn nói lại thôi nhìn Trương Cường, lầm bầm:

"Ngày tốt cảnh đẹp, sao những lời nói của hoàng thượng luôn rung động
lòng người như vậy, nô tì..."

Nói tới đây, nghĩ tới sự lạnh lùng cô tịch trước kia, cảnh lúc này như ở

trong mơ, nhất thời cơ hồ không thể nhẫn nhịn, hai hàng thanh lệ tràn mi
mà ra.

Trương Cường thở dài một tiếng, nhẹ nhang ôm lấy thân thể mềm mại

vào lòng, nhanh chóng đi tới giường ngủ. Lệ Cơ cùng Nhu nhi tuy rằng
không nỡ, cũng đành phải đứng dậy rời khỏi điện. Giờ phút này thuộc về
hoàng hậu của Đại Tần...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.