ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP - Trang 446

liều chết đòi gặp bệ hạ, bệ hạ còn nhớ khi xưa Ngu Cơ từng vào cung biểu
diễn kiếm vũ không ạ?”.

Trương Cường giật mình kinh ngạc, đứng phắt dậy bước lên phía trước,

nhìn chăm chăm vào bóng người nép sau lưng Thành Thái, ngờ vực thốt
lên: “Ngu Cơ?”.

Chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu: Trong lịch sử Ngu Cơ và Hạng Vũ là

một cặp uyên trong khổ mệnh, chẳng lẽ Ngu Cơ đến gặp mình là vì Hạng
Vũ?

Lúc này, bóng người đứng sau lưng Thành Thái tiến lên một bước, cởi

bỏ mũ da trên đầu, mái tóc dài óng mượt buông xõa xuống, một dung mạo
đẹp tuyệt trần hiện ra trước mặt Trương Cường, chính là mỹ nhân tuyệt sắc
Ngu Cơ đã lâu không gặp.

Không đợi Trương Cường mờ miệng, Ngu Cơ nhanh nhẹn lách người

đến trước Trương Cường, nôn nóng nói: “Xin bệ hạ thương tình tha cho
Hạng Vũ một con đường sống!”.

Trương Cường nhìn chăm chăm vào đôi mắt buồn bã nhưng vẫn không

kém phần quyến rũ của Ngu Cơ, dáng vẻ yêu kiều mành mai kia khiến lòng
người xao xuyến, nếu nói Trương Cường không động lòng chính là tự dối
gạt mình, chỉ là lý trí bắt hắn miễn cưỡng kìm chế ngọn lửa dục vọng đang
hừng hực bùng cháy.

Trước lời cầu xin của Ngu Cơ, Trương Cường cảm thấy trong lòng chua

xót, chẳng lẽ bi kịch “Bá Vương Biệt Cơ” lại phải diễn ra trước mặt mình
hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.