ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP - Trang 577

khiến cho người ta cảm thán, bệ hạ có thể lý trí như vậy, thật là đáng khâm
phục”.

Trương Cường cười gượng, ảm đạm gật đầu nói: “Hoàng hậu luôn luôn

hiền hậu, không ngờ rằng lần này lại tàn nhẫn như vậy, thật khiến trẫm đau
lòng! Không ngờ rằng hoàng hậu của trẫm lại đáng sợ như vậy, đáng tiếc!”.

Phùng Kiếp hơi tính toán câu chữ, liền nói: “Bệ hạ có nghĩ rằng nếu làm

lớn việc này, sẽ khiến cho triều đình trấn động? Trước mắt Lưu Bang chiếm
cứ Hà Đông, âm thầm cấu kết với Hung Nô. Nếu lúc này triều chính không
ổn định, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch diệt Hán của bệ hạ. Theo vi thần
thấy, phải từ từ kiểm chứng, chờ bệ hạ quét sạch loạn phỉ, lại bố cáo chuyện
này cho thiên hạ. Như thế, bệ hạ có thể làm được cả hai việc ổn thỏa”.

Trương Cường nghe thấy thế, cũng biết trước mắt chiến loạn chưa bình,

trọng trách trên vai mình thật sự không nhẹ. Vốn sự việc trong cung mình
muốn điều tra làm rõ, để xử lý xong có thể toàn tâm toàn ý đối phó với Lưu
Bang cùng Hung Nô. Lúc này nghe Phùng Kiếp nói như vậy, tuy rằng về
tình cảm thì hơi khó chấp nhận, nhưng mà cảm thấy vẫn là một biện pháp
ổn thỏa.

Bất giác gật đầu thở dài nói: “Nếu đã như vậy, hết thảy cứ giao cho Thái

úy, vừa rồi những lời trẫm nói, Thái úy chớ để trong lòng”.

Phùng Kiếp không ngờ Trương Cường thân là thiên tử lại giải thích với

mình, bất giác kích động trong lòng, hoàng đế như thế này, chỉ sợ phóng
nhãn trong lịch sử cũng không có một ai!

Hắn tuy rằng trong lòng cảm động, nhưng bề ngoài vẫn lãnh đạm câu nệ,

càng thêm kính cẩn nói: “Bệ hạ xin cứ yên tâm, hết thày cứ giao cho cựu
thần, cựu thần nhất định sẽ làm rõ cho hoàng tử!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.