chính ngọ phải về đơn vị! Các tướng lãnh khác, lập tức đợi lệnh ở lều lớn
trung quân!”.
Nói xong, xoay người lên ngựa vội vàng tiến đến đại doanh. Lúc này,
mặt trời vừa mới lên nửa chừng, xua tan bớt rét lạnh và ẩm ướt của một
đêm, mưa xuân hôm qua làm cho đường núi càng trở lên lầy lội, chiến mã
đi đứng đều vô cùng gian nan.
Đường núi trơn lầy này có thể gia tăng thêm không ít trợ lực cho phòng
ngự của mình, nhìn thấy tình hình giao thông này, tâm trạng nặng nề của
Vương Bôn cuối cùng cũng hơi thoải mái một chút.
Trở lại lều lớn trung quân, liền nhìn thấy trong trướng vài tên tì tướng
quân và lang trung đang chờ đợi Vương Bôn đến. Nhìn thấy Vương Bôn
trở về, tì tướng quân Tà Xung vòng tay nói: “Tướng quân chiến trường đã
sửa sang lại xong, một vạn năm nghìn quân Triệu đã tiêu diệt toàn bộ, phó
tướng Trần Khiêm cũng đã chết trận. Quân ta thương vong tổng cộng năm
nghìn sáu trăm bày mươi ba người, trong đó người bị thương có ba nghìn
hai trăm mười chín người!”.
Vương Bôn hơi hơi trầm ngâm nói: “Trước mắt chiến lực trong quân
vẫn tốt, còn có bao nhiêu người?”.
Tả Xung nghe vậy trả lời nói: “Trước mắt có quân chiến lực khoảng bốn
vạn người, chỉ là, vài lần bị quân Triệu đánh bại, lương thảo trong quân tốn
thất không nhỏ. Hơn nữa, cung tên chỉ sợ cũng không đủ sử dụng...”.
Vương Bôn chau mày nói: “Trước mắt hai nhánh quân Triệu, tổng cộng
sáu vạn tinh binh, đang chuẩn bị vây quanh chúng ta, viện quân của Mông
tướng quân chỉ sợ phải hùng đông ngày mai mới có thể đuổi tới, trong một
ngày một đêm chúng ta chỉ sợ phải sống chết hợp lực mà chiến đấu”.
Tả Xung nghe vậy gật đầu nói: “Đáng tiếc, nếu có thể điều đến phi hành
quân của bệ hạ, trận này sẽ dễ đánh hơn nhiều!”.
Vương Bôn nhất thời nhớ tới ngày đó dưới sự trợ giúp của phi hành
quân liền phá được liên hoàn kế của Trần Bình, chuyện cũ đại toàn thắng,
không khỏi khâm phục gật đầu nói: “Bệ hạ thật sự là thiên tử, vật tự chế
thường làm người ta sợ hãi, thật sự vô cùng kỳ diệu. Đó là phi hành quân
này, chỉ mấy lần tác chiến, mỗi lần đều xoay chuyển nhẹ nhàng thế cục tất