Phòng và thượng lâm uyển hai đời Tần Hán, lâm viên hoàng gia hình li
cung của Trung Quốc không ngừng phát triển. Tới vườn viên minh của nhà
Thanh, diện tích kém xa Tần Hán, nhưng vẫn là lâm viên hoàng gia đồ sộ
nhất trên thế giới lúc đó. Nhưng lâm viên khổng lồ nhất trên thế giới ở
trước mắt Trương Cường lại hóa thành tro tàn trong một trận đại hỏa, phủ
đầy khói bụi của hơn hai ngàn năm lịch sử, cho người đời sau lưu lại vô
vàn mơ tưởng và cảm thán.
Thượng lâm uyển là phát triển từ uyển hữu hoàng gia của thời Xuân Thu
Chiến quốc, trải qua hơn một trăm năm phát triển, đã có rừng rậm đồng cỏ
lớn và động vật hoang dã thành đàn cho các vương hầu quý tộc săn bắn,
đồng thời cũng có một số kiến trúc cung điện kiểu li cung làm chỗ vui đùa
có chỗ để hoàng đế nghỉ ngơi. Cùng với cung A Phòng đang tu sửa liền với
nhau. Lúc này cung A Phòng vẫn chưa làm xong hoàn toàn, trừ nơi ở hàng
ngày của Trương Cường, đại đa số đều còn chưa xây xong, bởi vì cung A
Phòng đã hoàn toàn nhập vào thượng lâm uyển, Trương Cường đi, chỉ là
một chỗ cách tẩm điện của hắn gần nhất.
Lúc này sắc trời đã tối, xa xa một mảnh rừng rậm yên tĩnh, vờn quanh
bên hồ nước dập dờn bồng bềnh. Cành lá xanh nhạt của mùa xuân còn
không còn dày đặc, xoay quanh một ngọn sóng từ Vị Hà đưa tới, tựa như
một làn khói mỏng màu xanh biếc, nhiễm phải khí ẩm, càng thướt tha hơn.
Lúc này, tà dương như máu, tân thúy ướt át, giống như một bức hoạ mê li
của thiên nhiên, khiến người không kìm lòng được muốn ngưng thở, sợ hơi
thở yếu ớt làm tan vỡ cảnh đẹp như thơ.
Trương Cường say sưa với cảnh đẹp mê đắm lòng người trước mắt, liên
tục thở dài, thiên nhiên cùng con người hài hòa thống nhất làm một, thật sự
có thể thấy được lâm viên lúc này đã từ ý niệm vượt qua những cảnh được
gọi là đẹp mang dáng vẻ kệch cỡm của đời sau.
Trương Cường chìm đắm trong cảnh đẹp mê đắm lòng người trước mắt,
kìm lòng không được liên tục thở dài: "Hoa rơi nước chảy xuân đi cũng,
thiên thượng nhân gian! Quả thật là thiên thượng nhân gian a!" Hắn tuy
rằng biết ý gốc của từ này, lại cảm thấy ý nghĩa của chữ này tựa hồ càng
thêm chuẩn xác với cảnh đẹp trước mắt, lúc này mới nhất thời thốt ra.