ĐẠI THẦN EM NUÔI ANH - Trang 464

“A lô, mẹ à!” Ninh Tâm tâm trạng sôi sục, bừng bừng khí thế nhưng gì

bị kìm nén trong hôm nay rốt cục bộc phát. Bà Ninh đón nghe điện thoại
mà chớp mắt 1 cái có chút kinh ngạc, sao bảo bối nhà mình sao v ậy kìa,
nói lớn như vậy là sao chứ?

“Bảo bối con làm sao vậy? Ai chọc con không vui hả?”
囧…
Ninh Tâm cảm thấy khó hiểu, mẹ là từ đâu được ra kết luận là mình

không vui chứ? Mình chỉ là tại trải qua tình cảm bị đè nén quá độ, tâm tình
có chút hoành tráng + phấn khích mà thôi!

“Con không có không vui, Con hôm nay vẫn là rất vui vẻ. Mẹ lúc từng

cưa đỏ ba nên con muốn hỏi mẹ mấy vấn đề thôi.”

“Vấn đề? Vấn đề gì con hỏi đi.” Bà đem di động kẹp ở bên tai, tay phải

sơn sơn móng trên ngón tay trái.

“Chính là… chính là…” Lời nói đến bên miệng nàng lại cảm thấy có

chút khó mở miệng.

“Chính là… nếu như con cùng một nam sinh khi cùng một chỗ, nhìn hắn

con cảm thấy trong nội tâm rất khẩn trương… rất khẩn trương, nhưng hắn ở
bên con cảm thấy rất nhẹ nhàng. Ở trước mặt hắn không dám ăn nhiều sợ
hắn ghét bỏ, ngồi ở bên cạnh hắn tuy không dám nói lời nhưng con mắt
luôn không tự chủ được lại muốn nhìn hắn như này là sao hả mẹ?”

Phù phù

Bà kinh hãi quá độ di động trên mặt đất .

Keng keng

Bà ngón tay run lên đây là ném lọ sơn móng tay xuống mặt đất.

“Khụ khụ “

Bà thấy một cảm giác xúc động, không để ý bị nước miếng của mình sặc.

“Khụ khụ… bảo bối… khụ khụ khụ khụ khụ…” Bà che lấy cổ họng thở

không ra hơi, ở phía xa phòng bếp cha Ninh Tâm đang chuẩn bị bữa tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.