ĐẠI THẦN EM NUÔI ANH - Trang 467

“Mẹ… mẹ mẹ… mẹ có phải lầm cái gì? Con mới là lần đầu tiên gặp mặt

sao lại có thể nhất kiến chung tình được, mẹ cho con nói đã. Con cùng anh
ấy còn chưa quen thuộc, hơn nữa… tình cảm có thể bồi dưỡng?… Không
đúng mẹ con muốn nói… không phải là cái này!… Con muốn hỏi mẹ
chẳng lẽ là con thích người ta?”

Đáng tiếc lúc này mẹ của nàng mắc điếc tai ngơ rồi .

“Bảo bối này, cơ hội đến phải nắm chắc. Con đã trưởng thành, không thể

cả ngày giống như trẻ con mãi được, nói yêu thương là điều đương nhiên
của một cô gái không phải sợ hãi. Mặt khác con phải nhớ kỹ cách ăn mặc
chính mình, phải thật xinh đẹp mới có người thích. Còn nữa, hãy luôn gọi
cho mẹ thông báo tiến độ phát triển.”

“Mẹ…” Nàng cảm giác mình ủy khuất chết mất, nàng muốn khóc, bát tự

còn không có nhếch lên đây! Không đúng là một chữ còn không!

“Ai da, ông chớ giành điện thoại với tôi, Ninh Tu Văn tôi cho ông biết

nếu mười phút mà tôi không được cơm, toi nghe điện rồi trở lại sẽ thù mới
hận cũ của chúng ta tính một lượt!” Mẹ nàng đang đầu bên kia nổi dóa, bất
quá đối với cuộc trò chuyện của hai mẹ con hù đến hắn.

“Cái gì nam nhân? Cái gì mà thông suốt? Cái gì yêu thương hả? Bà

muốn làm gì con gái còn nhỏ đây, không nên cho nó yêu sớm, bảo bối!…”
Ông vùng vẫy giãy chết quát:

“Con ngàn vạn lần không nên yêu sớm…”

Đô đô đô…

Cuộc trò chuyện chấm dứt

Cầm di động Ninh Tâm vẻ mặt bi phẫn bày tỏ, cha và mẹ… lúc nào cũng

vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.