ĐẠI THẦN EM NUÔI ANH - Trang 552

“Mặc kệ, em còn là muốn cùng anh một chỗ. Hơn nữa anh nói abats cứ

lúc nào chưa chắc sẽ là không sống được trường trường cửu cửu. Hơn nữa
hiện tại y học rất phát triển ròi anh sẽ tốt, nhất định sẽ tốt…. Không muốn
nói anh nói anh thân thể không tốt nữa….em không nghe…không nghe.
Em chỉ hỏi anh muốn ở bên em sao? về sao chúng ta sẽ cùng chia sẻ…..”

Kha Dĩ Mặc tim cứng lại, chậm rãi mới than thở một hơi.

“Ninh Tâm… em thật sự là.. thực là một nha đầu ngốc.”

“Em không ngốc, em mới không ngốc. Mẹ em nói, hoa nở nên hái thì

phải hái. Em không muốn sau này mình sẽ hối hận. Hơn nữa…”

Ninh Tâm nói được một nửa lại im bặt, hắn không khỏi hiếu kỳ hỏi:

“Hơn nữa cái gì?”

Nàng cắn răng, cúi đầu nói:

“Hơn nữa… em biết rõ nếu như lần này em bỏ lỡ, em nhất định sẽ hối

hận.”

Bắt không được duyên… là hận kiếp này hữu duyên vô phận.

Cầm không được… là thật bi ai

Mà nay duyên phận ở trước mặt, nếu không phải đi thử nắm nó ở lòng

bàn tay chẳng lẽ muốn đến chết rồi thương tiếc?

Kha Dĩ Mặc không nói gì, sau 1 lát rốt cục mở miệng.

“Ninh Tâm chỉ cần em không buông tay, đời này anh tuyệt đối sẽ không

buông ra em.”

Nàng nghe vậy sững sờ lại mừng rỡ như điên.

“Anh đáp ứng sao?” (L: có điên mà ko đáp ứng, dụ mãi mới được)

“Ừ.” Dừng một chút, Kha Dĩ Mặc nói:

“Bây giờ chúng ta cứ tìm hiểu chờ em sau khi tốt nghiệp nếu như tâm ý

của em còn chưa thay đổi, anh sẽ cưới em được không?” (L: này nhanh
thế… vừa nói yêu… giờ chuyển cưới rồi…)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.