ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 106

Sen ngơ người, nó cũng không biết phải làm sao nữa.

-“Con à, con không tin à? Con có một nốt ruồi son sau lưng, mẹ cũng có

đây này…”

Người phụ nữ hơi vén áo cho Sen ngó, Sen nhìn thấy, ngạc nhiên lắm…

lẽ nào, đây là mẹ nó thật…người mẹ mà trong mơ nó cũng ước ao được
gặp.

Bác ấy đưa những tấm ảnh cho Sen, ảnh chụp Sen từ hồi bé xíu.

-“Mẹ nhớ bé con của mẹ lắm, biết không? Mẹ luôn theo dõi con từng

bước một…con có nhớ mẹ không?”

-“Cháu…cháu phải về bảo bà chủ…”

Sen ấp úng. Người phụ nữ trở nên sợ sệt khác thường. Bác nói.

-“Đừng, con đừng…bà ta ác lắm, ngày mới đẻ con, bà ta cho người tới

bắt con đi, mẹ cầu xin mãi mà không được…”

-“Sao lại thế? Bà chủ…bà chủ nói…”

Sen hỏi, người kia sụt sịt.

-“Bà ấy nói dối thôi…hồi ấy cha con làm ăn thua lỗ, nợ nhà họ nhiều

tiền, rồi họ bắt con đi…con nghĩ mà xem, nếu họ thương con, họ phải nhận
con làm con gái mới đúng chứ…đằng này…sau vụ đó, cha con vì uất ức rồi
lâm bệnh mà chết, mẹ thì ốm lên ốm xuống, mãi sau mới tìm được tung tích
nhà họ, mà tới chỉ dám nhìn trộm con thôi….”

Đối với một đứa trẻ ngây thơ như Sen, những điều người phụ nữ nói,

như một cú sốc lớn với nó.

-“Cháu…cháu không tin…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.