ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 107

-“Được rồi, mẹ sẽ chứng minh cho con thấy, cho con biết người phụ nữ

đó ác độc như nào!”

Hai người họ ngồi đợi một lát thì xe bà chủ về. Bác ấy đi lên gặp bà chủ,

Sen ở xa quá, không nghe rõ họ nói gì, chỉ thấy bà chủ tát bác một phát, rồi
bác la lớn.

-“DÙ SAO NÓ CŨNG LÀ CON GÁI RUỘT CỦA TÔI!”

-“CON GÁI RUỘT THÌ SAO CHỨ? BIẾN!!!”

Bà chủ tức giận, Sen chưa bao giờ thấy bà tức như thế, như vậy là bà

cũng công nhận người kia là mẹ nó…vậy những gì bác nói, là thật sao? Bà
chủ thực sự rất độc ác? Bà chủ bắt nó về để trừ nợ sao?

Sen khóc, nó chui qua mấy hàng rào, rồi một mình đi về nhà, bây giờ nó

chẳng muốn gặp ai cả.

…..

…..

-“SEN!!!SEN!!!SEN!!!”

-“Mở cửa ra mau!”

-“Nếu mày không vác cái xác ra đây thì đừng trách tao!”

-“Sen…tao đếm tới ba thôi…”

-“MỘT…HAI…”

Cửa mở, nhìn thấy đôi mắt sưng húp của Sen, đại thiếu gia sững người,

cậu nhẹ nhàng hơn.

-“Sao không ăn cơm?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.