ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 125

Tay trái cậu cầm tiền, tay phải chỉ lên mặt, ra lệnh.

-“Mày…thơm lên chỗ này…chỗ này…chỗ này…mỗi chỗ một phát…rồi

mày…sẽ có đống này…”

-“Dễ thế thôi ạ?”

Đại thiếu gia sốc. Con Sen này, đúng là ngu mà, chả biết cái gì sất.

Nhưng thôi, chính vì thế nên cậu mới lợi dụng được nó hay sao? Cậu cười
tủm.

-“Ừ, thế thôi, mày thấy mày được lời nhiều chưa?”

-“Dạ!”

Sen hí hửng, nó vô tư thơm lên những chỗ cậu chỉ. Nó thì rất rất rất…vô

tư…Còn cậu, chẳng hiểu sao, mặt đỏ dần theo thời gian.

Tới lúc, đôi môi chúm chím của nó chạm gần môi cậu, thì ai đó cả người

nóng rực, không thể chịu đựng được, ném luôn xấp tiền lên giường, chạy
vội về phòng. Sen ngẩn tò te nhìn đại thiếu gia, chẳng hiểu gì cả!!!

*****

Sen gặp mẹ, vẫn như thường lệ, nó đưa hết số tiền nó có, mong rằng mẹ

sẽ chữa khỏi bệnh.

Mẹ ôm nó vào lòng, xoa đầu khen bé ngoan.

-“Con này, mẹ thuê được nhà rồi, học hết học kì hai con xin nhà họ cho

về ở với mẹ nhé!”

-“Thật vậy ạ?”

-“Ừ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.