ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 236

-“Sự việc không xảy ra thì việc gì phải nhớ?”

Ánh Tuyết nhìn Sen khinh thường, rồi bỏ đi. Nó tiu nghỉu về chỗ cậu,

đang định báo cáo tình hình thì cậu đã gạt phắt.

-“Tao biết rồi, mịa con cáo già!”

Đại thiếu gia tưởng lừa được Ánh Tuyết kể ra sự thật, ai ngờ ngoài dự

đoán. Sen thì vừa cầm gấu bông vừa buồn rầu.

-“Có khi bạn ấy chưa nhớ ra, để em đi hỏi bạn ấy lần nữa!”

-“Đứng lại cho tao, con ngu kia!”

-“Dạ?”

-“Được rồi, cho nó ăn cơm thì nó không nghe, kiểu này chắc thích ăn

c… rồi…”

-“Ặc, cậu nói bậy nhé!”

-“Im mồm, tao đang điên đây!”

Câm lặng không dám nói. Thế nào mà từ tiết sau, cậu lạnh nhạt hẳn với

Sen. Vâng, tới bây giờ thì cả cái lớp này, ai ai cũng lạnh nhạt với nó.

Đại thiếu gia, có thể thay đổi thái độ nhanh như vậy sao?

Cậu gom đồ, chuyển lên bàn trên ngồi cùng bạn Tuyết, không phải cậu

tin nó ăn trộm rồi chứ? Không phải cậu ghét nó rồi chứ?

-“Cậu…cậu đi đâu đấy?”

Sen rơm rớm.

-“Bỏ ra, tao không thích ngồi với mày nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.