ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 257

-“Anh ấy…gội đầu cho em…”

Sen sợ rúm, lấy cốc nước cho cậu hạ hỏa, ai ngờ cậu ném vỡ choang,

đuổi nó về phòng.

-“Cậu sao vậy?”

-“Biến cho tao!”

-“Em xin mà, em làm gì sai cơ chứ?”

-“CÚT!”

-“Sao cậu quá đáng thế? Có gì cậu phải nói ra chứ?”

-“XÉO!”

-“Em ghét cậu thật đó, cậu đúng là khó tính, không ai muốn ở gần cậu

cả!”

-“Mày nhớ những gì mày nói!”

Cánh cửa đóng sầm, Sen tiu nghỉu về nhà dưới, nghe nói hôm đó cậu rất

khó ở, làm khổ bao nhiêu người. Đại thiếu gia cũng thật, tính tình rất thất
thường.

Ngày hôm sau, bác Lựu theo lời cậu, đi tìm một người giúp việc mới.

Sen nghe mấy bác nói, bạn này tên là Huệ, bằng tuổi Sen và cậu. Nhà bạn
ấy nghèo, lại đông con, nên từ bé đã phải phụ gia đình bán đậu, nuôi các
em, giờ tìm được công việc lương cao gấp chục lần, lại nhàn, gia đình bạn
ấy biết ơn bác Lựu lắm.

Cũng chính vì thế, Huệ rất nghe lời cậu chủ. Sen giờ là người thừa rồi,

so ra, Huệ nhanh nhẹn và thông minh gấp mấy lần nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.