ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 424

-“Em…em…”

-“Đau đầu phải không?”

Cô muốn trả lời, mà sao không nổi. Chỉ thấy rất chóng mặt, đầu óc mơ

màng, vòng tay của cậu, có thể ấm áp hơn không? Lúc nãy tức hầm hầm,
giờ lại thấy ngọt ngào. Trời ơi cô chẳng có tương lai gì cả.

-“Thuốc mày để đâu hết rồi?”

Tìm tới tìm lui, lại nghe tiếng gắt.

-“Mày quên không mang phải không? Từ tối qua tới giờ không uống

thuốc hả? Con này tao chỉ muốn đập chết mày luôn thôi…”

Rồi cậu quay sang trợ lý dặn dò.

Một lát, đã thấy người ấy cầm nước cầm thuốc, cuống cuồng cho cô

uống. Người thông minh trí nhớ tốt thật đây, nhiều năm rồi, thuốc gì, loại
nào, bao nhiêu viên, cậu còn biết chính xác hơn cả người bệnh.

Nói rồi, đại thiếu gia dùng hai ngón trỏ, nhẹ day thái dương cho cô, tự

nhiên lại ứa nước mắt, giây phút ngọt ngào, ngọt ngào tới xót xa. ‘Ước gì…
ước gì…em đủ tư cách để làm vợ cậu.’

Thiêm thiếp tới chiều tối, Uyển Nhi mở mắt, cậu vẫn bên cô, gương mặt

u buồn.

-“Bác sĩ dặn rồi, phải cẩn thận, thuốc lúc nào cũng phải mang bên mình,

uống đều đặn, đừng lơ là, rồi tới lúc nguy hiểm, có hối cũng không kịp, nhớ
chưa?”

-“Dạ!”

Cậu mân mê lòng bàn tay cô, đặt lên đó một nụ hôn, lời nói nhẹ nhàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.