ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 475

Chỉ trừ, bàn tay cô bị người ngồi bên trái nắm chặt. Mỗi lần Đông đút

bỏng ngô cho cô, là một lần người kia như muốn nghiến nát cô, gương mặt
quen thuộc lại bình thản tới bất ngờ.

Cuối phim, nhân vật nữ chính mất. Tay trái tay phải cô vô tình bị người

ta nắm, cô khóc rất nhiều…và trong vô thức, cô đã đan tay trái của mình
vào tay người ta, rất chặt, tim đập…rất thổn thức…lúc này đây, mới nhận ra
rằng, dù có chôn sâu tới mức nào, tình cảm ấy, khi có cơ hội, vẫn vẹn
nguyên.

Bản nhạc du dương vang lên, mọi người dần rời khỏi phòng chiếu phim,

có đôi trai gái đi trước, có đôi ở sau giằng co căng thẳng.

-“Hoàng Thế Hiển, anh càng ngày càng nực cười!”

Ngọc Nhi hét lớn.

-“Anh có biết anh làm gì không? Anh đã quá hạ thấp mình rồi, anh biết

không? Nó chỉ là một con hầu rẻ rách thôi!”

-“Cô im mồm!”

-“Em hết chịu nổi anh rồi, hỏi anh là thật lòng yêu em hay chỉ là lợi

dụng em?”

-“…”

-“Đứng lại, anh đừng đi theo cậu Út nữa, cậu thích Nhi thật lòng mà,

anh có biết anh hèn hạ thế nào không?”

-“…”

-“Hoàng Thế Hiển, họ hẹn hò anh cũng không tha là sao?”

-“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.