ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 102

phòng trưng bày được cải tạo từ phòng đánh bóng bàn cũ trước đây, Nadine
không thể không biểu lộ sự khiếp đảm của mình. “Trời đất, ai mà muốn
nhìn thấy cả mấy cái gow sai

58

của những người Bắc Âu này? Tôi cứ nghĩ

mình sẽ được thấy một vài món đồ trang sức của bà Singh chứ.”

“Nói nhỏ thôi! Cái người ang moh

59

ở phía kia là người phụ trách đấy. Rõ

ràng là cô ấy đến từ bảo tàng Austin Cooper Design ở Newyork.” - Lorena
cảnh báo.

“Ây da, dù có là Anderson Cooper tôi cũng chả quan tâm! Ai mà muốn bỏ
ra tận năm trăm đô cho một chiếc vé chỉ để xem đống đồ trang sức làm từ
gỉ móng tay, tôi muốn đến để xem những viên hồng ngọc có kích thước
bằng cả quả chôm chôm kia.”

“Nadine nói đúng. Quả là lãng phí tiền bạc, mặc dù chúng ta nhận được
những tấm vé miễn phí từ ngân hàng OCBC của tôi.” - Daisy nói.

Ngay lúc đó, Eleanor bước vào phòng trưng bày, nheo mắt vì ánh đèn quá
rực rỡ khiến bà ngay lập tức phải đeo kính râm.

“Eleanor!” - Lorena ngạc nhiên nói. “Tôi không biết bà cũng đến đây!”

“Tôi không có ý định, nhưng Carol nhận được mấy tấm vé từ nhân viên
ngân hàng UOB của bà ấy, và bà ấy thuyết phục tôi tới đây. Bà ấy muốn
được vui vẻ lên.”

“Bà ấy ở đâu rồi?”

“Trong nhà vệ sinh chứ đâu. Bà biết là bà ấy bị yếu bàng quang mà.”

“Chà, nhưng ở đây cũng chả có gì để làm cho bà ấy vui vẻ lên được, trừ khi
bà ấy muốn xem mấy đồ trang sức có thể làm người đeo mắc uốn ván.” -
Daisy trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.