ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 132

một giấc mơ có thực, nhưng ở tầng lớp cao hơn của xã hội Hong Kong, nó
chả là gì cả dù cho cô mặc toàn thời trang cao cấp nhất và đeo những viên
kim cương trị giá cả triệu đô. Ở cấp độ này, bất cứ ai cũng có thể làm điều
đó. Mọi người đều giàu có. Bất cứ ai cũng có thể quyên góp hai-mươi-
triệu-đô-la nếu họ muốn. Với họ, việc hình ảnh của mình xuất hiện ở những
bữa tiệc tùng suốt ngày sẽ chỉ gây họa nhiều hơn phúc – đó được xem là sự
liều mạng. Tin tôi đi, trở thành chủ đề của mấy chuyện ngồi lê đôi mách
không làm gia tăng giá trị hình ảnh của cô. Nó không mang lại cho cô thẻ
hội viên ở câu lạc bộ Locke, hay thiệp mời tới bữa tiệc của quý bà Ladoorie
tổ chức thường niên tại biệt thự của bà ấy ở vịnh Repulse đâu.”

Kitty không biết liệu có nên tin hay không. Làm thế nào mà một người phụ
nữ với mái tóc lởm chởm như được cắt bởi một thợ làm tóc rẻ tiền ở Mong
Kok lại dám đưa ra lời khuyên về hình ảnh của cô cơ chứ?

“Cô Tai, để tôi nói cho cô nghe một chút về những gì tôi làm. Tôi đưa lời
khuyên cho những người muốn củng cố địa vị của họ trong giới tinh hoa
của châu Á, trong số những người thực sự có tầm ảnh hưởng.”

“Với tất cả sự tôn trọng, xin bà nhớ cho tôi đã kết hôn với Bernard Tai.
Chồng tôi là một trong những người giàu nhất thế giới. Và anh ấy thực sự
có tầm ảnh hưởng.”

“Ồ thật sao? Vậy Bernard đang ở đâu trong mấy ngày này vậy? Tại sao anh
ta không xuất hiện ở những buổi lễ mà tôi đến. Thứ năm vừa rồi, tại sao
anh ta không tới bữa trưa của ngài Trưởng đặc khu vinh danh Năm mươi
lãnh đạo có ảnh hưởng nhất châu Á? Hay tại bữa tiệc của mẹ tôi tổ chức
cho Nữ Công tước xứ Oxbridge tối qua? Tại sao nhà cô không hề xuất
hiện?

Kitty hoàn toàn không biết phải đáp lại thế nào? Cô cảm thấy như có một
sự nhục nhã đang ụp xuống người mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.