ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 227

kia không thật lòng. Họ lan truyền tin đồn chỉ để làm thay đổi giá cổ phiếu
và trục lợi thôi.”

“Hầy dà, tất cả mọi người và những tin đồn! Ta nói với cậu, chả hiểu thế
giới này ra sao nữa. Mọi người dối trá về mọi thứ.”

Charlie gật đầu. Bỗng nhiên nhớ lại những lời của cha anh, nói từ rất lâu.
Đó là một trong những lần ông Wu Hao Lian phải nằm viện và bi quan nghĩ
rằng thời gian của ông đã gần hết. Charlie đứng cuối giường trong khi cha
anh trăn trối những lời cuối cùng của mình trong nhiều giờ. Trong số những
lời hô hào khác nhau để đảm bảo mẹ anh không bao giờ phải rời khỏi ngôi
nhà lớn ở Singapore và tất cả em trai chuyển giới người Thái của anh cần
phải được tiếp tục chu cấp: Ta lo lắng rằng khi con tiếp quản, con sẽ khiến
mọi thứ ta đã xây dựng trong ba mươi năm qua đổ xuống sông xuống bể.
Hãy bám sát các mảng đổi mới, bởi vì con sẽ không thể quản lý về mặt tài
chính. Con cần biết rằng quản lý mặt này luôn luôn phải đối mặt với mấy
tên khốn nạn chết tiệt - chỉ thuê những gã có bằng Harvard hoặc Wharton -
và sau đó tránh xa ra. Bởi vì con quá là chân thật, quá tử tế để lừa lọc ai.

Charlie đã chứng minh rằng cha mình sai khi anh tiếp quản công việc kinh
doanh, nhưng những gì ông từng nói là đúng. Anh luôn ghét sự không trung
thực, và dạ dày của anh sẽ cảm thấy như vừa bị đưa vào một cái mỏ kẹp bất
cứ khi nào anh buộc phải nói điều gì không trung thực. Anh biết mình vẫn
còn cảm thấy mệt mỏi vì những lời nói dối mà anh đã nói với Astrid.

“Uống hết cốc của cậu đi – đó là nhân sâm đắt tiền đó, cậu biết không!”

“Vâng, dì.”

Sau khi dũng cảm uống hết phần còn lại của cốc nước thuốc và trả tiền cho
bà chủ gian hàng, Charlie trở lại phòng làm việc và soạn một bức e-mail:

Từ: Charlie Wu<[email protected]>

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.