ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 245

“Hmmm.” - Nick vừa cảm thán vừa cho cà phê vào bình pha kiểu Pháp.
Anh tự hỏi cách cư xử của Bao Gaoliang thực sự có ý nghĩa gì. Anh vừa
dợm nói ra những suy nghĩ của mình thì Rachel tiếp tục, “Ông muốn chúng
ta gặp ông ở Bắc Kinh vào cuối tuần này, nhưng có vẻ tình trạng sương mù
sẽ trở nên khủng khiếp trong vài ngày tới. Vì vậy, ông đề nghị chúng ta bay
đến Bắc Kinh vào tuần tới nếu không khí trong lành hơn.”

Nick trở lại phòng ngủ và đưa cho Rachel cốc cà phê đã được rót đầy. Cô
bỗng nhìn thẳng vào mắt anh và nói, “Em không biết anh nghĩ gì, nhưng
em cảm thấy bất an về tất cả những điều này.”

“Em không phải là người duy nhất thấy thế.” - Nick nói và ngồi xuống sàn
dựa lưng vào cửa sổ. Ánh mặt trời chiếu vào lưng ấm áp khiến anh cảm
thấy được tiếp thêm sinh lực mạnh mẽ hơn cả mùi hương cà phê.

“Em rất vui khi anh nói ra như vậy! Em không bị hoang tưởng đúng
không? Ý em là, những lý do ông ấy đưa ra đang bắt đầu nghe khá khập
khiễng. Sương mù ở Bắc Kinh ư? Không phải là không khí ở đó luôn trong
tình trạng sương mù sao? Em đã bay ba ngàn dặm để tới gặp ông thì các
vấn đề về ô nhiễm đâu có ảnh hưởng gì nhiều. Em nghĩ rằng em đã nhìn rõ
được thâm tâm bố em, và em cảm thấy như ông đang lảng tránh chúng ta.”

“Anh không đồng ý với em ở điểm này.”

“Anh có nghĩ là dì Shaoyen có liên quan gì không? Ý em là, em chưa nghe
thấy chút tin tức gì về dì ấy.”

“Có thể có khả năng đó. Carlton có nói gì với em không?”

“Carlton không nói gì cả! Anh biết đấy, chúng ta vẫn gặp em ấy mỗi đêm
kể từ khi chúng ta đến đây, nhưng em cảm thấy vẫn chưa hiểu mấy về
Carlton. Ý em là, Carlton rất ngọt ngào, và là một người lịch thiệp như tất
cả những người từng theo học ở Anh, nhưng lại không tiết lộ nhiều về bản
thân. Và đôi khi em ấy trông có vẻ khá ủ rũ, anh có thấy thế không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.