ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 363

“Hai người trông hệt như anh em sinh đôi. Đó là vấn đề với mấy người Hoa
các cậu, tuổi tác chả liên quan cái mẹ gì cả.”

“Bọn mình không thế lúc đầu, nhưng rồi có một điểm bùng phát khiến
chúng ta từ hai mươi mốt tuổi đêm hôm trước trở thành như hai trăm tuổi
vào ngay sáng ngày hôm sau.”

“Chà nếu như tất cả bọn họ đều giống như chị gái cậu hoặc Colette thì hãy
đặt gạch cho mình trước nhé. Giờ thì nói cho mình biết, có chuyện gì đang
xảy ra giữa Colette và cậu vậy? Một phút trước hai người có vẻ như đang
trong một mối quan hệ, một phút sau lại thôi, mình không thể nào hiểu
được.”

“Chính mình cũng không hiểu.” - Carlton nói. Anh phát ốm với trò mèo
vờn chuột mà Colette đang chơi. Trong suốt một tuần dài, cô ấy đã ném ra
vô số dấu hiệu mỗi khi họ đi qua một người thợ kim hoàn. Anh biết khi anh
từ chối bước vào Mauboussin với cô hôm thứ Ba, cô ấy đã lôi Richie vào
kế hoạch và khiến anh ta lập tức tới Paris. Đôi khi cô ấy quá ư trẻ con. Như
thể cô ấy nghĩ là với Richie ở đây và bữa tiệc được tổ chức bằng mấy đồng
tiền bẩn thỉu của cha anh ta sẽ khiến cho Carlton phải phát ghen vậy.

Carlton thấy nhói đau vì bị Harry thọc vào xương sườn. “Này, cậu có biết
cô gái phía đằng kia không? Váy trắng, hướng chín giờ.”

“Harry, tới một ngày nào đó cậu sẽ nhận ra rằng không phải tất cả mọi
người châu Á đều biết nhau.”

“Cậu không thể trách mình nếu mình quá phấn khích – đó là cô gái thu hút
nhất mình từng thấy! Mình tới đây.”

“Cậu đợi đấy.” - Carlton nói. Nếu Colette muốn chơi, thì anh cũng sẽ chiều.
Anh kéo tay áo, lấy hai ly rượu từ người phục vụ vừa đi ngang qua, và sải
bước tự tin thẳng về phía cô gái mặc váy trắng. Ngay khi vừa đến bên cô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.