ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 372

“Em xin lỗi, ý em là John Legend.”

“Hết hồn.” - Mehmet nói với Astrid.

“Rồi John bắt đầu hát bài All of me,” - Colette vẫn nức nở, - “và khi bài hát
kết thúc, Richie lên sân khấu, quỳ một chân xuống giống như cảnh trong
các bộ phim ấy, và cầu hôn em.”

Rachel và Nick thở dốc.

“Anh ta phục kích em ngay trước mặt mọi người! Rõ ràng mẹ em và các cô
gái đều thông đồng với anh ta, đó là lý do tại sao rất nhiều bạn bè của bọn
em từ Trung Quốc xuất hiện trong bữa tiệc. Em đã không biết phải nói gì.
Em chỉ đứng đó và nhận thấy Gordon Ramsay đang làm cà rốt chiên nấm
truffle và tất cả những gì em có thể nghĩ là, Gordon sẽ nghĩ gì nếu mình nói
không nhỉ?”

“Rồi em đã làm gì?” - Rachel hỏi.

“Em cố gắng cười thật to. Em nói, ‘Ồ, thôi nào, Richie, đây chỉ là trò đùa
thôi đúng không?’ Nhưng Richie nói, ‘Cái này giống một trò đùa sao?’ Rồi
anh ta lấy một chiếc hộp nhung khỏi túi và trưng chiếc nhẫn ra trước mặt
em. Em nhìn vào nó, đó là một viên kim cương màu xanh ba mươi hai carat
của Repossi, và em nghĩ, NHƯ THỂ MÌNH đã từng đeo một cái nhẫn đến
từ Repossi vậy! Người đàn ông này hoàn toàn không hiểu mình, và mình
cũng không hề yêu anh ta.
Nên em đã nói, ‘Em rất cảm kích, nhưng anh có
thể cho em thêm thời gian được không?’ Richie hỏi, ‘Ý em cho thêm thời
gian nghĩa là gì? Chúng ta đã hẹn hò được ba năm rồi mà.’ Và em nói,
‘Thôi nào, chúng chưa từng thực sự thuộc về nhau mà.’ Khuôn mặt của
Richie trở nên nhăn nhó và anh ta bắt đầu nổi cáu. ‘Ý em là cái quái gì vậy?
Em nhằng nhẵng theo anh suốt ba năm nay! Anh quá mệt mỏi vì chờ đợi,
và anh cũng quá mệt với trò chơi của em. Em có biết anh đã phải đốt bao
nhiêu cho tối nay không? Em nghĩ rằng John Legend bay tới Paris vì mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.