ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 56

chuyển qua một căn hộ sang trọng hơn trên đường Grange. Còn bây giờ thì
là ở trong toà nhà với chiếc thang máy có chút hư cấu này.

Eleanor nhớ rằng mình đã đọc được trong chuyên mục Bất động sản của
tạp chí Business Times về khu nhà này. Đây là khu căn hộ cao cấp đầu tiên
ở châu Á có thang máy dành cho xe hơi và được điều khiển bằng sinh trắc
học và có “nhà để xe trên cao” riêng trong mỗi căn hộ. Hầu như chỉ người
nước ngoài hoặc từ Đại lục qua với đống tiền-nhiều-đè-chết-người mới có
khả năng sống ở một nơi như thế này. Và Carlton rõ ràng trong nhóm người
thứ hai, thể loại người có đủ tiền để làm bất cứ chuyện điên rồ nào.

Sau khi qua tới năm mươi tầng lầu, cuối cùng thang máy cũng dừng lại và
mở ra trước mắt Eleanor là một phòng khách vô cùng tráng lệ. Shaoyen
đứng ở phía bên kia bức tường kính và vẫy tay rối rít, bên cạnh là cậu con
trai, đang ngồi trên chiếc xe lăn.

“Mời vào, mời vào!” - Shaoyen tỏ ra hào hứng khi Eleanor bước vào căn
hộ.

“Alamark, thật sợ hết cả hồn! Tôi tí thì ngất lúc mặt sàn bắt đầu rung
chuyển!”

“Xin lỗi cô Young, đấy là ý tưởng của cháu ạ, - cháu cứ nghĩ là cô sẽ thích
thang máy dành cho xe hơi chứ.” - Carlton cố giải thích.

Shaoyen nhìn Eleanor vẻ áy náy. “Bà thông cảm, chắc bà cũng hiểu vì sao
chúng tôi phải chuyển tới đây. Xe hơi cho người khuyết tật có thể lên thẳng
tầng này và Carlton có thể tự lái xe vào trong căn hộ mà không gây phiền
phức.”

“Quả thật khá tiện lợi.” - Eleanor trả lời, vẫn khá hoang mang với lý do
phải lựa chọn căn hộ chỉ vì tình trạng bệnh tật đứa con trai của gia đình họ.
Bà quay lại nhìn nhà để xe có phần hơi phô trương một lần nữa và nhận ra
bức tường kính đã trở thành một màu trắng đục. “Oa, công nghệ cao quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.