ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 57

Tôi cứ băn khoăn về việc mọi người phải ngồi trong phòng khách và nhìn
mấy chiếc xe cả ngày. Nhất là nếu họ chỉ lái một chiếc Subaru cũ kỹ.”

“À, cô có thể nhìn chiếc xe của mình nếu cô muốn.” - Calton nói và chạm
vào màn hình chiếc iPad mini. Bức tường chuyển qua trong suốt, nhưng lần
này ánh sáng trong nhà để xe đã khiến chiếc Jaguar 12 tuổi của Eleanor
trông như một bức tượng trong viện bảo tàng. Eleanor phân bua rằng lão tài
xế Ahmad của bà đã đánh bóng lại chiếc xe này ngày hôm trước.

“Tưởng tượng xem nếu là một chiếc Lamborghini Aventador màu crôm sẽ
trông tuyệt đẹp như thế nào ở vị trí đó.” - Carlton nói và nhìn mẹ mình một
cách đầy hi vọng.

“Con sẽ không bao giờ được phép lái một chiếc xe thể thao nào nữa đâu.” -
Shaoyen tức giận nói.

“Ầy, cứ chờ mà xem.” - Carlton thì thầm lẩm bẩm, liếc nhìn bà Eleanor một
cái nhìn đầy ẩn ý. Eleanor mỉm cười đáp lại, nghĩ về việc cậu ta đã bình
phục đáng kinh ngạc. Trong vài tuần đầu tiên khi Carlton mới được chuyển
tới Singapore để phục hồi chức năng, cậu ta dường như mất hoàn toàn sự
linh hoạt, hầu như không có kết nối bằng mắt hay nói một lời với bà.
Nhưng giờ chàng trai trẻ ngồi trên xe lăn đang nói chuyện, thậm chí có thể
đùa với Eleanor. Cứ như thể người ta đã cho cậu uống quá nhiều Zoloft
(thuốc chống trầm cảm) hoặc một thứ gì tương tự thế.

Shaoyen đưa Eleanor vào phòng khách, đó là một không gian vô cùng hiện
đại với cửa kính trong suốt từ sàn lên tới trần và vách tường làm từ bạch
ngọc với ánh sáng âm tường. Một bà giúp việc người Trung Quốc đại lục
run rẩy bước vào với một khay trà bằng sứ trang trí tỷ mỉ kiểu hoàng gia,
mà theo đánh giá của Eleanor là hoàn toàn không hề phù hợp với tổng thể
kiến trúc của ngôi nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.